Ở trên xe của Lục Ngạn Thành.
- Sao anh lại ở đây? Anh theo dõi em sao??
- Theo dõi? Em nghĩ anh là người như vậy sao? Anh chỉ đi theo để bảo vệ em thôi, anh sợ em gặp nguy hiểm.
Tịch Nghi im lặng một lát.
- Nhưng đây là chuyện của em và Nghĩa Minh, anh xen vào làm gì chứ? Chúng ta cũng có là gì của nhau đâu, sao anh cứ thích làm cho mọi người hiểu lầm vậy? Lỡ phóng viên chụp được thì sao?
Lục Ngạn Thành tức giận, anh nghiến răng nghiến lợi.
- Em và Nghĩa Minh? Thân thiết đến vậy? Ko lẽ em định đồng ý với hắn?
- Không phải!
- Không phải?? Em còn nói là không phải? Ha! Nếu không thì sao em lại luôn từ chối anh, không phải vì hắn thì còn gì được nữa!
Tịch Nghi không nói gì thêm nữa, cô chỉ im lặng nhìn ra cửa sổ xe, nhìn dòng xe tấp nập.
...----------------...
Về đến khu chung cử của Tịch Nghi, Tịch Nghi liền vội vàng xuống xe, nói lời cảm ơn qua loa rồi vào trong.
Nhưng Lục Ngạn Thành cũng xuống và nắm lấy tay cô cản cô lại.
- Anh còn có gì muốn nói sao??
- Em hãy chấp nhận anh đi, anh sẽ chăm sóc em, bảo vệ em cả đời này, không để em sẽ khổ sở nữa. Anh biết em cũng yêu anh, đừng chạy trốn nữa, tại sao em phải trốn tránh tình cảm của mình?
Tịch Nghi hất tay Lục Ngạn Thành ra.
- Anh... đừng tự đa tình nữa. Vã lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-anh-dung-tan-nhan-voi-toi-nhu-vay/2935247/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.