「Bạn cũng chẳng thể ngừng uống nước chỉ vì cái cốc đã vỡ」
Chương 25: Phản đòn
Dịch: CP88
Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!
***
Khách sáo vài câu với ba của Tống Nhã Nhu, Ninh Ngự rút điện thoại gửi một tin nhắn đi.
Một lát sau, anh ta nói với Ninh Lập Hạ: "Tôi có việc phải ra ngoài một lát, sẽ về nhanh thôi, đừng tự đi đâu."
Từ cửa phụ đi ra, lại băng qua một vườn hoa, ở đây có một vườn cây ăn quả nho nhỏ, Ninh Ngự quen đường quen lối đi đến một giàn nho, quả nhiên Tống Nhã Nhu đã chờ sẵn ở đó.
"Ninh tổng ngày thường bận rộn nhiều việc lại chịu đến đây thế này, thật là vinh hạnh quá." Tống Nhã Nhu ngồi trên ghế đá, vừa pha trà vừa mỉm cười, "Tìm mình gấp như vậy có việc gì sao?"
"Dù sao cũng không phải ôn chuyện cũ." Ninh Ngự cầm chén trà lên nhấp một ngụm.
"Cậu cứ phải dùng giọng điệu đó nói chuyện mới được hả? Không thèm để ý cậu nữa." Tống Nhã Nhu làm như mình không chấp nhặt, cười, "Qua lâu như thế rồi, chuyện năm đó mình còn quên gần hết, vậy mà cậu vẫn nhớ mãi trong lòng, giận dỗi cũng ghê thật."
"Nói ngược rồi." Ninh Ngự cười lạnh, "Nếu đã quên gần hết thì còn làm mấy chuyện vô dụng làm gì?"
"Có ý gì? Mình không hiểu lắm, mình làm gì đắc tội cậu sao?"
"Nếu đổi lại là tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tan-canh/1022909/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.