Lục Tranh cũng không ngờ được Thẩm Thần sẽ làm như vậy. 
Lúc nãy nằm trên sô pha anh quả thật đã ngủ rồi, nhưng tính cảnh giác của anh luôn rất cao, thời điểm nghe thấy có người mở cửa đi vào phòng anh liền tỉnh dậy. Chỉ là lúc ấy đầu anh vẫn còn rất choáng váng, sau khi ý thức được người đến là Thẩm Thần thì cũng lười không mở mắt ra. 
Sau đó, anh cảm nhận được Thẩm Thần ngồi xổm xuống trước mặt anh, đột nhiên gọi tên anh. 
Trong trí nhớ của anh, cậu nhóc này chưa từng gọi đầy đủ tên anh lần nào cả, vì thế anh vẫn ung dung nhắm mắt, muốn xem thử xem cậu nhóc này sẽ làm gì nhân lúc anh đang ngủ đây. 
Lúc sau, anh lại nghe được cậu nói mình không thích Tống Từ, thời khắc nghe cậu nói như thế anh cảm thấy có chút vui vẻ, tựa như hoa mình trồng trong nhà không bị hái đi, thậm chí còn sinh trưởng tốt hơn nữa, khiến người ta cảm thấy kiêu ngạo. 
Nhưng...cảm giác kiêu ngạo này của anh cũng không duy trì được bao lâu. 
Bởi vì ngay giây tiếp theo, đột nhiên có vật gì đó lạnh lạnh mềm mềm phủ lên môi anh. Mặc dù chỉ là thoáng qua, nhưng dựa vào hơi nóng và hô hấp bỗng nhiên đến gần ấy, anh biết được đó là môi của một người. 
Như lời của Quý Nhiễm nói, anh đối với cậu càng giống như là "trưởng bối" hơn, chính anh cũng cảm giác được sự sợ hãi và căng thẳng của cậu mỗi khi đối mặt với mình, vì thế cho dù 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-si-quan-co-mot-cau-vo-nho/2482015/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.