Thẩm Thần có một giấc mơ đẹp. Sau giấc mơ lúc tỉnh dậy mặt trời đã lên cao.
Căn phòng yên tĩnh, chỉ có một mình cậu. Đây là lần đầu tiên Thẩm Thần tỉnh dậy trong phòng ngủ của Lục Tranh, cậu đưa mắt nhìn vị trí bên cạnh đã trống không, hết thảy mọi chuyện tối hôm qua dần hiện rõ trong tâm trí cậu......
Từ đầu đến cuối bị anh nắn bóp trong lòng bàn tay, thực sự, cậu không có một chút cơ hội để chống cự.
Thẩm Thần ngồi ngẩn ngơ một lúc, sau đó nhấc chăn lên rời khỏi giường.
"A..."
Đau.
Bắp chân thật sự rất đau.
Thẩm Thần đứng dậy, chiếc chăn từ trên làn da mịn màng của cậu trượt xuống, hơi lạnh, cậu cúi đầu mới kịp phản ứng trên người không mặc một bộ quần áo nào.
Vì vậy, cậu cố gắng chịu đựng cảm giác không thoải đi xung quanh tìm quần áo. Tìm nửa ngày mới chợt nhớ ra đêm qua ở sô pha quần áo đã bị lột sạch sẽ.
Thẩm Thần: "......."
Thẩm Thần bước chân nhẹ nhàng, mở cửa phòng, lén nhìn thoáng qua rồi đi ra ngoài.
Tiếng kim rơi cũng có thể nghe được trong phòng khách, Thẩm Thần không nhìn thấy ai, cậu đoán Lục Tranh đã đi ra ngoài vào sáng sớm, cho nên cậu rất yên tâm mở cửa phòng và đi về phía phòng mình.
"Tỉnh rồi?"
Đi được một nửa, đột nhiên một giọng nói quen thuộc ở bên cạnh vang lên, Thẩm Thần giật mình liền quay đầu lại. Sau khi nhìn thấy Lục Tranh đang đứng ở cửa thư phòng với ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-si-quan-co-mot-cau-vo-nho/2481939/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.