Rõ ràng, những người có mặt ở đây đều sốc như nhau. Hoá ra Lục Tranh trong mắt bọn họ là một người tàn nhẫn, trừ bỏ những người đã đi theo anh từ lâu, những người khác đều không biết anh còn có một mặt như vậy, càng đừng nói là đối với một chàng trai.
Sau khi Thẩm Thần bị Lục Tranh nắm tay theo bản năng muốn rút tay ra nhưng lại bị anh nắm chặt lại: "Sao vậy?"
Thẩm Thần có chút ngại ngùng: "Anh, anh đừng có lôi kéo em, mọi người đang nhìn mà."
Khung cảnh hôn lễ đang toả sáng rực rỡ, đáy mắt Lục Tranh hiện một phần ý cười nhẹ: "Bây giờ cũng không phải đang ở trong quân đội, anh vẫn không thể nắm tay em à?"
Thẩm Thần ngẩng đầu liếc anh một cái: "Anh không sợ hình tượng của mình bị tổn hại à?"
"Tổn hại cái gì?" Lục Tranh kéo cậu vào vị trí: "Tổn hại thì bọn họ dám lên mặt mũi sao?"
Thẩm Thần hừ hừ: "Vâng, làm gì có ai dám trèo lên mặt mũi của anh chứ?"
Lục Tranh ngồi xuống, bàn tay ở dưới bàn véo véo mu bàn tay cậu: "Hay là em dám?"
Thẩm Thần: "....."
Một lát sau, hôn lễ chính thức bắt đầu. Chú rể bước vào, sau đó, người bố dẫn theo cô dâu chậm rãi đi đến.
Thẩm Thần ngồi ở một bên, nhìn đến thích thú.
"Đói thì ăn chút gì nhé." Lục Tranh lấy cho cậu một ít bánh ngọt.
Thẩm Thần tuỳ ý mà phụ hoạ theo nhưng đôi mắt thì lại nhìn chằm chằm vào người mới ở trên sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-si-quan-co-mot-cau-vo-nho/2481911/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.