Ta?
"Phong Vương." Hoàng Đế nhận được ánh mắt của Thái Hậu, lập tức hiểu ý, nhìn đến vị trung niên vận y phục màu tối phía dưới gọi một tiếng.
"Bệ hạ." Phong Vương đứng dậy, chắp tay chờ Hoàng Đế nói tiếp.
"Trẫm muốn lấy nữ nhi của ngươi cho Lạc Vương làm trắc phi, ngươi thấy thế nào?" Hoàng Đế nghiêm túc nhìn hắn chậm rãi lên tiếng.
"Không được!!" Lời Hoàng Đế vừa rơi xuống, một âm thanh phẫn nộ khác liền vang lên.
Mọi người giật mình, nhìn đến nơi âm thanh phát ra, là một vị trẻ tuổi nam tử, vẻ mặt hắn đang rất tức giận.
Kẻ này chán sống sao?
Lạc Bắc Thần không hài lòng nhìn đến hắn, hai người chạm mắt nhau, hắn hừ lạnh một tiếng khiêu khích.
Phong Vô Tâm không biết làm thế nào, nàng chỉ có thể ngồi im lặng một bên.
"Ôn Vương đây là ý gì?" Hoàng Đế áp chế tức giận, nhìn hắn lạnh lùng hỏi.
"Phong Vô Tâm nàng là nữ nhân của bản Vương, nàng đã sắp trở thành thê tử của ta, các ngươi đừng mơ tưởng!" Ôn Vương không kiêng nể nói lớn.
"Thần nhi." Lúc này, Thái Hậu nhìn nữ nhi của mình, từ trong tay áo lấy ra một tờ giấy đưa cho nàng.
Lạc Bắc Thần trong lòng cực kỳ khó chịu, ánh mắt lạnh rét lướt qua Ôn Vương, bước lên nhận lấy tờ giấy.
"Cái gì mà nữ nhân của ngươi, không biết xấu hổ!" Nhạc Tề Kiến Vu nhịn không được lên tiếng.
"Ngươi không tin thì cứ hỏi nàng?" Ôn Vương cười lạnh nói.
Phong Vương đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-quoc-chi-tranh/2467768/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.