đi
"Oan ức ngươi? Ngươi nhìn ánh mắt nàng nhìn ngươi xem chứa bao nhiêu tình cảm, còn nữa, đêm qua quý phi gì đó đứng đầu, ánh mắt bao nhiêu nhu tình trao cho ngươi!" Phong Vô Tâm chán ghét nói, nhưng cũng mặc kệ cho nàng ôm.
"Ta vô tội, ta không biết gì hết, Tiểu Phong đừng giận ta được không?" Lạc Bắc Thần ai oán trong lòng thậm tệ, nhưng bên ngoài vẫn vẻ mặt đáng thương khẩn cầu.
"Hừ! Sau này còn dám trêu hoa ghẹo nguyệt, thì cẩn thận cái mạng của ngươi." Phong Vô Tâm hừ một tiếng cảnh cáo nàng.
"Vâng... vâng, không bao giờ, không bao giờ." Lạc Bắc Thần như được đại xá tử tội, gật đầu lia lịa cam đoan nói.
Lạc Bắc Thần cười làm lành, đấm bóp vai, lưng cho nàng.
"Ta đói bụng." Phong Vô Tâm ngẩng đầu ngượng ngùng, cắn cắn môi nhỏ giọng nói.
"Vậy chúng ta đi ăn." Lạc Bắc Thần cười, thuận thế bế nàng lên nói.
"Bỏ xuống, ta đi được." Phong Vô Tâm đỏ mặt, đánh nhẹ vào vai nàng, nói.
"Nàng nhịn đau làm gì, có ta ở đây, nàng chỉ cần hưởng thụ là được." Lạc Bắc Thần ánh mắt nhu tình, cười ôn hòa như gió xuân nói.
"Miệng lưỡi trơn tru!" Phong Vô Tâm xấu hổ, tay ôm lấy cổ nàng, mắng một tiếng.
"Nhưng Tiểu Phong thích." Lạc Bắc Thần nhìn xuống nàng, câu môi cười nói.
Phong Vô Tâm bĩu môi một cái, đầu tựa vào lồng ngực ấm áp của Lạc Bắc Thần, khóe môi bất giác cong lên.
Tinh Vệ tuần tra hay tỳ nữ đều ánh mắt phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-quoc-chi-tranh/2467760/quyen-1-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.