"Đúng vậy, ngươi không thấy nó rất đẹp sao?" Phong Vô Tâm liếc nàng một cái, chỉ vào chú thỏ đằng xa nói.
"Vậy, ta bắt cho nàng." Lạc Bắc Thần đem cung trong tay bỏ xuống, nhỏ giọng nói, sau đó chân bước về phía trước, từ từ rình rập ở phía sau, cả thở cũng nín, chỉ sợ chú thỏ chạy mất.
Lạc Bắc Thần chân bước không tạo ra một tiếng động, đến khi cách hơn ba bước, hai tay nàng vươn lên tạo thành hai ma trảo, ý đồ bắt lấy.
Aaa!
Lúc Lạc Bắc Thần nhào tới, cùng lúc Phong Vô Tâm phía sau hét lên.
Lạc Bắc Thần bịch một tiếng, thân thể nằm dài trên đất, bụi bay tứ tung, chú thỏ đã nhanh hơn một bước chạy về phía trước biến mất rồi.
"Thần Thần, cứu ta, cứu ta!!!" Phong Vô Tâm phía sau sợ hãi thét lên, muốn khóc rồi.
"Có chuyện gì?" Lạc Bắc Thần nghe tiếng kêu, lập tức ngồi dậy xoay người, chạy lại ôm nàng, lo lắng hỏi.
"Giết nó, giết nó..." Phong Vô Tâm nhảy lên người Lạc Bắc Thần, hai tay ôm cổ, nức nở la lên.
"Giết ai?" Lạc Bắc Thần cảnh giác nhìn xung quanh nhưng không thấy điểm nào khác thường, nàng vừa lo lắng vừa khó hiểu hỏi.
"Nó đó, giết nó..." Phong Vô Tâm một tay buông ra, chỉ xuống dưới đất thúc giục hét lên.
"Là con sâu hả...." Lạc Bắc Thần nhìn xuống, thì chỉ thấy một con sâu to bò lúc nhúc ở dưới chân mình, nàng vẻ mặt không thể tin nói.
"Mau giết nó, nhanh lên...." Phong Vô Tâm nhún nhún trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-quoc-chi-tranh/2467735/quyen-2-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.