"Ngươi là ai phái tới?" Nam tử nghe Tuyết Vô Song nói, ánh mắt sắc bén liếc tới Lạc Bắc Thần hỏi.
"Ta chỉ là người qua đường, và ta cũng chỉ là vô tình nghe được, không phải nghe lén." Lạc Bắc Thần nheo mắt quan sát nữ tử tử y phía trước, rồi dời đến trên người nam tử, lạnh nhạt nói.
"Ngươi nghĩ ta tin? Mau nói, là ai phái ngươi tới?" Nam tử nghe vậy, hừ lạnh một tiếng.
"Mặt ta có dính gì sao?" Tuyết Vô Song cười khẽ, nhấc chân đi đến gần nàng, hai tay như rắn luồn lên vai nàng, rồi vòng qua cổ, môi kề sát lỗ tai nàng, thổi nhiệt khí.
Lạc Bắc Thần cảm nhận cả người tê dại, thân thể nàng mềm mại hơn cả mềm mại, hai tay Tuyết Vô Song mang theo lành lạnh lướt qua cổ, hơi thở mang theo mị hoặc nhu mì quanh quẩn trong không khí, cảm giác lỗ tai nhiệt khí phả tới, lông mao dựng lên, cả người run nhẹ, tiếng cười thanh thúy như chuông bạc vang ở bên tai...
Tuyết Vô Song nhìn người trước mặt phản ứng, ánh mắt lóe lên một tia thú vị, nàng kề mặt sát vào, lưỡi vươn ra nhẹ liếm môi Lạc Bắc Thần, lời nói mềm mại mang mị thuật mười phần.
"Nói, ngươi là ai?"
Lạc Bắc Thần ánh mắt mê man, đầu cũng quay cuồng, nàng nhẹ nhàng dựa vào người Tuyết Vô Song, hai tay siết lấy eo nàng.
"Mị thuật này của Vô Song, không ngờ lại có tác dụng với nữ tử." Nam tử cười lên nhìn Lạc Bắc Thần đã hoàn toàn mất chống cự, cảm thán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-quoc-chi-tranh/2467707/quyen-2-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.