Lạc Bắc Thần một đêm không hề chợp mắt, nàng ngồi trên nóc phòng đón gió, suy đi nghĩ lại mọi chuyện xảy ra, nước mắt không khi nào ngừng rơi, khổ sở chưa bao giờ giảm bớt, từng giây từng phút cấu xé nhân tâm của nàng...
Lạc Bắc Thần trong lòng đau rỉ máu, tiến thoái lưỡng nan, nhất định phải bắt nàng chọn một bên sao...
Làm sao mới cho tốt đây...
Một đêm yên tĩnh đấu tranh trong lòng, Lạc Bắc Thần sáng sớm liền chào tạm biệt Phong Vương và mẫu thân, lập tức trở về Lạc Thịnh an bài mọi thứ, ngày mai là đến lễ đăng cơ rồi, nên không thể chậm trễ.
Chuyến đi này, có Độc Tôn, Tuyết Vô Song, Ngân Vũ, Tích Vân, Viện Sinh, Ám Minh, mấy người còn lại thì ở Tây Vực phòng thủ, lỡ như có đánh lén thì có thể phản công được.
Trước khi đi, Lạc Bắc Thần đi đến nhìn mẫu tử Phong Vô Tâm một lần, mỉm cười chua xót nhìn hai nữ nhi lạnh nhạt với mình, nàng chỉ biết cúi đầu, quay lưng bước đi ra ngoài.
Sau khi chỉnh đốn lại tâm tình, nàng mới cùng mọi người rời đi.
Bảy người bảy ngựa chạy như bay ra khỏi Tây Vực, đến Tùy Sinh Hà, dưới hồ đã chuẩn bị sẵn cái bè lớn, mọi người dẫn ngựa xuống, đẩy bè qua bờ bên kia.
Nơi đây cũng không có sương mù như ba năm trước, nên mọi người có thể ngắm mặt nước lóng lánh một màu xanh đẹp đẽ, phía xa nhìn như vô tận, có những dãy núi mờ ảo bị mây trời che phủ.
Qua bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-quoc-chi-tranh/2467649/quyen-3-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.