"Dã thú như ngươi cũng biết thốt lên hai chữ yêu thương?" Ái Lạp Tư - Ngân Vũ khóe môi nở nụ cười khinh thường, song đẩy Lạc Bắc Thần ra đứng dậy dự định bước ra khỏi mục dũng.
"Vũ nhi, nàng định đi đâu?" Lạc Bắc Thần kéo Ngân Vũ xuống, cho nàng ngã vào lòng mình, tay thừa dịp trút bỏ y phục nàng, hai cánh môi ngậm lấy vành tai nàng dịu dàng hỏi, đối với lời nói của Ngân Vũ luôn chỉ cười cho qua.
"Aa..Đừng..." Ái Lạp Tư - Ngân Vũ khẽ rên một tiếng, đầu tựa lên vai Lạc Bắc Thần, bắt lấy cánh tay đang trong y phục trước ngực làm loạn.
"Vũ nhi cứ thích khẩu thị tâm phi, một lần nhu thuận ta không được sao?" Lạc Bắc Thần nhanh hơn một bước tay còn lại bắt lấy tay Ngân Vũ, môi nàng cùng lúc hôn lên cổ ngọc gần kề, thanh âm ôn nhu thì thào hỏi, xúc cảm mềm mại co dãn khiến nàng vô cùng hưởng thụ.
"Chê ta vậy tới gần ta làm gì? Đi mà tìm các nữ nhân kia của ngươi, họ sẽ ngoan ngoãn nhu thuận ngươi, đừng đụng vào ta." Ngân Vũ nghe vậy, không biết sao mũi cay cay, nàng thực sự tức giận đẩy Lạc Bắc Thần ra, đỏ mắt nhìn nàng quát.
"Không có, ta làm sao chê bai thê tử của mình, Vũ nhi nàng đừng khóc, ta xin lỗi có được không?" Lạc Bắc Thần thật nhanh nhận ra được mình sai ở đâu, lập tức vội ôm lấy Ngân Vũ ôn nhu dỗ dành.
"Ta không cần..." Ái Lạp Tư - Ngân Vũ giãy giụa trong lòng Lạc Bắc Thần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-quoc-chi-tranh/2467621/quyen-3-chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.