Lạc Bắc Thần ánh mắt tiếu ý nhìn Phong Vô Tâm, nâng tay ngoắc ngoắc ý bảo lại đây.
Phong Vô Tâm trừng mắt nàng một cái đầy oán hận, nhưng chân lại không ngừng đi đến, còn chưa tới gần Phong Vô Tâm hét một tiếng, có một nguồn sức mạnh kéo lấy nàng về phía trước, đợi Phong Vô Tâm hoàn hồn thì đã bị Lạc Bắc Thần ôm vào lòng.
Tuyết Vô Song một bên, Phong Vô Tâm một bên, Lạc Bắc Thần ôm hai nàng nét cười càng sâu.
Bốn nữ nhân còn lại bất đắc dĩ cười trừ, phải nói trong bảy người hai người phía trước là ỷ vào Lạc Bắc Thần nhất.
"Tình cảm thật mặn nồng... Ai, ai!"
Trong không khí vui vẻ mấy chốc một âm thanh cảm khái vang lên, làm mọi người lập tức thay đổi sắc mặt.
Thông Thiên Các người tay siết chặt trường thương, nhìn chằm chằm Chu Liễm không chớp mắt, chỉ cần hắn có bất cứ cử động nào thì hơn ba mươi mũi thương sẽ đâm xuyên người hắn!
Lạc Bắc Thần trên mặt thu hồi nhu tình trở lại lạnh lẽo âm trầm, hai con ngươi mang theo hàn ý như cười như không, buông ra hai nữ nhân xoay người lại nhìn Chu Liễm: "Ngươi nghĩ mình hôm nay có thể thoát khỏi đây sao?"
"Thoát thì tốt, còn không thoát được mà chết ta cũng kéo các ngươi theo cùng!" Chu Liễm cười lạnh nhìn Lạc Bắc Thần, trên tay Xích Liệt Kiếm nắm chặt, từ thân thể nội lực chạy xuống cánh tay đưa vào thân kiếm.
"Bảo hộ các nàng."
Dù hành động rất khó phát hiện, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-quoc-chi-tranh/2467549/quyen-4-chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.