Du Kinh nhìn Bạc Cô Tình Phong ha ha cười nói: "Đa tạ nha đầu, sau này Duẫn Nhi phiền ngươi chiếu cố." Nói xong mắt ông liếc đến nữ nhi của mình.
"Ha ha, Du lão lão yên tâm, Tình Phong sẽ chiếu cố tốt cho tiểu tỷ tỷ đây." Bạc Cô Tình Phong nhìn Du Duẫn Nhi khiêu khích cười nói với Du Kinh.
Du Duẫn Nhi tức giận đang muốn lên tiếng thì bị Bạc Cô Mặc cắt ngang.
"Được rồi, Dạ Ca không thể đợi lâu!"
Bạc Cô Mặc nói xong lập tức đạp không bay vút lên cao. . T𝙧𝑢yện hay? Tì𝗆 ngay 𝘵𝙧ang chính == T 𝙧ù𝗆T𝙧𝑢yện.V𝐍 ==
Bạc Cô Tĩnh Sương bắt lấy eo Du Duẫn Nhi theo sau, Lạc Bắc Thần cũng ôm hai đứa nhỏ bay lên, mọi người còn lại tức tốc theo sau.
"Du lão tái kiến!"
Trong nháy mắt một đám người liền bốc hơi biến mất vô tung, chỉ bỏ lại một tiếng nói thanh thúy vang vọng hư không.
"Quân Y, A Mặc, mọi người tái kiến!" Du lão cũng hô lớn.
Lạc Bắc Thần cảm nhận bằng thính giác theo sát Bạc Cô Mặc, hai người chân đạp không mà bay cực nhanh, một bước như mười dặm lao phá không, mọi người phía sau cũng bị bỏ lại mấy dặm đường.
Lạc Thịnh
"Dạ Ca tỷ tỷ, Dạ Ca tỷ tỷ đừng làm các muội sợ..."
Tiếng gào khóc của Vũ phu nhân vang dội Tây Viện, theo đó là tiếng gấp gáp khóc lóc của sáu nữ nhân còn lại cùng đám hài tử.
"Dạ Ca tỷ tỷ, tỷ không thể bỏ cuộc ngay lúc này!" Phong Vô Tâm đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-quoc-chi-tranh/2467535/quyen-4-chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.