Đầu tháng 7, Phương Lục Kiều đã gặp được Lâm Phức Trăn, cô gái mà phần lớn thời gian sống ở trong ảnh.
Cô gái này là học sinh của mẹ, A Trăn của chú Lâm, chị gái của Tử Nham sau đó còn có thêm một danh hiệu: Bạn tốt nhất của Liên Gia Chú.
Bất giác giữa cô ấy và Lâm Phức Trăn đã có nhiều tầng quan hệ như vậy, nhìn bóng người phác họa trên cửa sổ của chiếc xe hơi màu đen kia Phương Lục Kiều thầm nghĩ trong lòng.
Đây là buổi chiều thứ tư, bởi vì công nhận của xưởng nước hoa đình công, học viên của trung tâm huấn luyện chỉ có thể tạm thời đảm nhiệm công việc của công nhân, tới vườn ươm hoa chọn hoa hồng.
Hôm nay Phương Lục Kiều cực kỳ mất tập trung, sự mất tập trung này là do chiếc điện thoại mà cô ấy đã lén để trong túi của bộ đồng phục.
Tối hôm qua Liên Gia Chú nói hôm nay sẽ gọi điện cho cô ấy, cụ thể là giờ nào gọi thì Liên Gia Chú không nói, nhưng cả một buổi sáng điện thoại của cô ấy đều im lặng.
Không phải là trong lòng chưa từng nhắc nhở mình là đừng chú ý tới điện thoại nữa, cô ấy tới nơi này là để học, không phải là tới để nói chuyện yêu đương.
Nói chuyện yêu đương. Lúc từ này hiện ra trong đầu thì đã dọa Phương Lục Kiều sợ hết cả hồn, trong đầu có một giọng cực kỳ lớn bác bỏ từ này.
Nhưng một âm thanh khác lại chống lại, tay đã cầm rồi, môi cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-nay-dung-khi-do-sai/2150464/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.