12
Trong xe taxi, tôi tựa vào vai anh trai. Tôi thật sự cảm thấy khá lạnh, nên đã ôm chặt lấy chiếc áo của anh ấy.
Bàn tay của anh trai được tôi nắm lấy, tôi chơi với những gân xanh nổi bật trên mu bàn tay anh.
"Vẫn còn cảm thấy khó chịu à?"
"Chúng ta sắp đến rồi."
Anh lo lắng rằng tôi có thể đã làm hỏng não vì sốt. Tôi rất muốn nói với anh rằng tôi không sao. Rằng tất cả đều là do tôi cố ý làm vậy.
Nhưng tôi thật sự không dám nhìn vào khuôn mặt của anh trai khi anh biết được sự thật.
Trong cơn hốt hoảng, anh trai đưa tôi đến phòng cấp cứu. Anh để tôi ngồi trên ghế ở khu vực truyền nước của bệnh viện.
Anh sửa lại cổ áo tôi, cúi xuống trước mặt tôi và gọi tôi là "bé ngoan".
"Anh đi nộp lệ phí, sẽ quay lại ngay."
"Nghe lời nhé, truyền nước xong thì sẽ không còn cảm thấy khó chịu nữa."
Tôi chôn nửa khuôn mặt vào chiếc áo của anh và nhìn anh, gật đầu từ từ. Anh vỗ về đầu tôi. Anh nhẹ nhàng kéo cổ áo tôi và hôn lên khóe miệng.
Tôi nhìn theo bóng dáng vội vã ra đi của anh. Anh trai thật sự rất muốn trở lại bên cạnh tôi sớm thôi.
Nhưng mà...
Tôi bỏ chiếc áo của anh trên ghế.
Quay người.
Lẻn ra ngoài vào đêm đen mịt mù của bệnh viện.
13
Đời này, tôi rất muốn ở bên cạnh anh trai mình. Tôi thề với trời, anh trai sẽ hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-minh/3423307/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.