Từ khi Hư Trúc biết Ô lão đại đến nay, đã nhiều lần hắn lộ vẻ kinh hãi, nhưng chưa bao giờ thấy hắn khủng khiếp như lần này. Nhà sư thấy tội nghiệp cho hắn, buột miệng hỏi:
- Ðoạn cân hủ cốt hoàn là gì? Phải chăng là một thứ thuốc kịch độc?
Ô lão đại da mặt co dúm lại, hồi lâu không thốt ra lời.
Ðột nhiên, hắn trỏ vào mặt Hư Trúc chửi mắng thậm tệ:
- Thằng trọc thối tha kia! Gã thầy chùa ôn vật kia! Từ ông tổ tám mươi đời nhà mi trở xuống, đàn ông đều là phường bỉ ổi như giống rùa, đàn bà toàn hạng ca kỹ ty tiện. Ðến đời nhà mi là tuyệt chủng, không còn lấy một mống để thừa tự. Nếu mi mà sinh con thì con trai phải thiếu hậu môn, con gái phải ba chân bốn tay.
Ô lão đại càng chửi rủa càng đưa ra những lời lẽ kỳ dị, thô tục. Hắn chửi mắng đến văng cả bọt rãi, tỏ ra hắn căm hận đến cực điểm.
Ô lão đại mắng một lúc lâu, trong khoảng thời gian chừng ăn xong bữa cơm, bắp thịt cử động đụng chạm đến vết thương. Hắn đau quá không chịu nổi mới im miệng.
Hư Trúc buông một tiếng thở dài rồi nói:
- Tiểu tăng đã là người tu hành dĩ nhiên là không sinh con đẻ cháu thì làm gì còn có trai có gái nữa?
Ô lão đại lại tức mình mắng nữa:
- Thằng ôn vật kia! Mi tưởng được chết bình yên, chỉ phải một tội tuyệt tự thôi ư? Ðâu có thể dễ dàng thế được? Mi còn phải sinh mười tám đứa con trai và mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-mach-than-kiem/1366996/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.