Du Thản Chi vội la lên:
- Ðại sư buông ta ra! Ðại sư buông tay ra!
Triết La Tinh cười lạt hỏi:
- Ngươi thắng ta hay là ta thắng ngươi? Nói đi!
Du Thản Chi cổ họng khô ran nói không nên lời. Gã quay lại nhìn A Tử thì thấy nàng lộ vẻ khẩn trương tỏ ra đang chờ câu trả lời của mình. Gã nghĩ rằng tốt hơn là mình hãy duy trì mối hy vọng cho nàng một lúc.
Gã liền lớn tiếng đáp:
- Dĩ nhiên là đại sư thua ta.
Triết La Tinh cả giận dơ cao tay lên. Người lão không cao bằng Du Thản Chi, nhưng lão tinh thông phép Thông Tý Công, hễ tay kia co ngắn lại bao nhiêu thì tay nắm Du Thản Chi càng nhỏ lại và dài ra bấy nhiêu, nên lão nhấc bổng được gã lên cho chân không chấm đất rồi cười hô hố hỏi:
- Bây giờ ngươi chịu thua chứ?
A Tử lộ vẻ nghi ngờ hỏi:
- Vương công tử! Hiện tình ra sao?
Du Thản Chi không biết đáp thế nào cho xuôi, muốn lừa nàng lần nữa cũng không xong. Gã nhăn nhó cười đáp:
- A Tử! Tại hạ nói thực cho cô nương nghe. Chính ra tại hạ...
Du Thản Chi chưa dứt lời, A Tử đã biến sắc.
Du Thản Chi thấy bộ mặt khuynh quốc của A Tử trở nên xám ngắt ngừng lại không nói nữa.
A Tử run lên hỏi:
- Thực ra công tử làm sao?
Du Thản Chi nghiến răng đáp:
- Chính ra là tại hạ đùa hắn mà thôi. Ngay Ðinh Xuân Thu còn chưa phải là đối thủ của tại hạ, thì tại hạ há sợ chi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-mach-than-kiem/1366983/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.