Ðinh Xuân Thu vẫy tay nói:
- Tiết hiền điệt! Lại đây!
Tiết Mộ Hoa muốn bướng không lại, song tiên sinh lại nghĩ rằng nếu lão muốn giết cũng như trở bàn tay, đành phải tiến đến còn chừng ba bước thì đứng lại.
Ðinh Xuân Thu vươn tay trái ra vịn vào Tiết Thần Y tủm tỉm cười hỏi:
- Tiết hiền điệt! Hiền điệt tập luyện võ công đã bao lâu?
Tiết Mộ Hoa đáp buông thỏng:
- Ba mươi lăm năm.
Ðinh Xuân Thu thở dài nói:
- Công trình vất vả ba mươi lăn năm trời không phải là ít! Ta nghe hiền điệt dùng y thuật chữa bệnh cho người để đổi lấy võ công. Bao nhiêu môn phái đem những tuyệt nghệ truyền lại cho hiền điệt nên hiền điệt biết rất nhiều chiêu thức tinh diệu, có đúng thế không?
Tiết Mộ Hoa đáp:
- Những cái vật đó phỏng có chi đáng kể, nhất là đối với con mắt ngươi lại càng không ăn thua gì.
Ðinh Xuân Thu lắc đầu nói:
- Không phải thế! Không phải thế! Có điều con người ta phải lấy nội lực làm căn bản, chiêu thức làm ngọn ngành. Nhưng nói thế không phải là chiêu thức kém bề quan trọng. Tỉ như gã đệ tử ta đây...
Lão trò Du Thản Chi nói tiêp:
- Nội lực gã thật là hùng hậu, nếu gã lại biết đủ những chiêu thức như Tiết hiền điệt thì chẳng khác gì hổ thêm cánh tha hồ tung hoành ở đất Trung Nguyên. thành thực mà nói về nội lực tiết hiền điệt hơi kém môt chút, cho nên chiêu thức dù tinh diệu đến đâu cũng không bổ túc được. Giả tỉ nội lực Tiết hiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-mach-than-kiem/1366966/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.