Thiếu phụ này rất thông thạo về thủy tính, đinh ninh rằng bấy nhiêu lần chưa thể chết người được.
Dè đâu cô gái thể chất yếu đuối nên chóng chết hơn.
Thiếu phụ hối hận, ôm cô gái nhảy phóc lên bờ, nói:
- Mau lên! Mau lên! Mình phải tìm cách cứu cô ta chứ!
Thiếu phụ bồng cô gái chạy như bay vào phía rừng trúc.
Người đứng tuổi cũng nhẩy vào bờ, cúi xuống xách ngư nhân lên quay ra hỏi Tiêu Phong:
- Tôn tính đại danh huynh ông là gì? Ghé đây có việc chi?
Tiêu Phong thấy y thái độ ung dung, dù mắt nhìn thấy cô gái bị thảm tử mà vẫn giữ được vẻ bình tĩnh như thường, thì trong lòng lấy làm kính phục, liền đáp:
- Tại hạ vốn người Khất Ðan, tên gọi Tiêu Phong, vâng lời dặn của hai ông bạn đến đây báo tin.
Cái tên Kiều Phong thì trên chốn giang hồ không ai là không biết.
Nhưng từ ông biết rõ đúng danh tính mình bèn tự xưng là Tiêu Phong và còn nói rõ thêm là người Khất Ðan nữa để tự giới thiệu gốc gác mình.
Người đứng tuổi đối với cái tên Tiêu Phong chưa quen biết nên vẫn thản nhiên, mà nghe đến ông là người Khất Ðan, cũng chẳng lấy chi làm quái dị thủng thẳng hỏi:
- Hai ông bạn nào đã ủy thác Tiêu huynh đến đây và để báo cáo tin việc gì?
Tiêu Phong đáp:
- Một vị sử búa, còn một vị ra vẻ quê mùa dùng bồ cào bác giơ tự xưng họ Ðổng, cả hai đều bị thương...
Người đứng tuổi nghe nói hai gã bị thương, giật mình hỏi:
- Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-mach-than-kiem/1366936/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.