Sáng sớm hôm sau, Kiều Phong đem nội lực tiếp vào cho A Châu, lấy tiền nhờ người trong khách sạn thuê cho một cỗ xe lừa.
Ông đỡ A Châu ngồi vào trong xe rồi chạy đến cửa phòng Bảo Thiên Linh, lớn tiếng gọi:
- Bảo huynh! Tiểu đệ là Kiều Phong đến bái kiến đây!
Bảo Thiên Linh cùng Hướng Vọng Thiên, Kỳ Lục ba người chưa dậy, nghe Kiều Phong gọi đều giật mình nhảy vội xuống đất, người dao kẻ kiếm, ai cũng cầm binh khí trong tay và ai nấy đều thộn mặt ra vì thấy trên binh khí đều có dán một mảnh giấy nhỏ viết bốn chữ "Kiều Phong bái kiến".
Ba người nhìn nhau trong, lòng kinh hãi, vì biết rằng trong lúc mình ngủ đã bị Kiều Phong chơi trò này.
Giả tỷ mà ông muốn giết ba người cũng dễ như trở bàn tay.
Trong ba người thì Bảo Thiên Linh hổ thẹn hơn cả.
Ngoại hiệu của y là Một Bản Tiền.
Ban ngày chạy đi thăm thú làm ăn có đến ngàn nhà, mà ban đêm lần vào có tới trăm lần cửa, khoét ngạch lấy tiền bạc nhà người ta là nghề tay trái của y.
Thế mà đêm rồi bị Kiều Phong chơi một vố, bây giờ mới biết.
Bảo Thiên Linh lại quấn nhuyễn tiên cài vào sau lưng, y nghĩ rằng nếu Kiều Phong muốn giết mình thì hạ thủ ngay đêm cũng được rồi.
Y liền chạy ra cửa, nói:
- Ðầu Bảo Thiên này hãy còn trên cổ, lúc nào Kiều huynh muốn lấy cũng được.
Bảo mỗ chuyên nghề đi buôn không vốn, thì dù "cơ nghiệp" của Bảo mỗ có về tay Kiều huynh cũng không sao.
Ðến phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-mach-than-kiem/1366925/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.