Hôm nay cũng chỉ là một buổi tối bình thường thôi.
Tiểu quan quán vẫn đông khách như bình thường, người đến không ngớt. Đây là chốn vui chơi, sẽ không có người nguyện ý muốn quản chuyện của người khác, việc mình mình làm.
Như lúc này, một tiểu sinh dáng vẻ rách nat, nhìn qua đã thấy là không có tiền, bị đuổi ra ngoài, bị đẩy ngã ngay trước cửa quán.
“Cho ta vào! Làm ơn cho ta vào! Ta muốn gặp Hàn Liên, chỉ một chút thôi cũng được!”
“Thỉnh ngươi đi cho! Ngươi bộ dạng này mà rồi mà còn muốn đi gặp Hàn Liên.”
Một tiểu quan đứng khoanh tay trước cửa, chính là Kỳ Liên cao cao tại thượng nhìn xuống hắn, khinh thường nói.
Vẫn không từ bỏ, tên tiểu sinh đó liền chật vật đứng dậy, định cố xông vào một lần nữa, “Ta rất nhớ Hàn Liên, chúng ta yêu nhau như thế, ai cũng không ngăn cản được!”
Tiếc thay cho hắn, hắn nỗ lực như thế nào, liền chưa kịp đứng thẳng đã lại bị người xô xuống.
“Yêu! Cho ta xin đi! Ngươi tưởng ngươi vẫn còn là Tống thiếu gia sao? Giờ ngươi chỉ là tên thư sinh nghèo rách mồng tơi thôi, còn muốn đi phiêu kỹ, còn muốn bàn chuyện yêu đương? Ngươi có tiền sao?” Kỳ Liên không chút lưu tình, tàn nhẫn nói. Tên tiểu sinh lại lần nữa liều sống liều chết ôm lấy chân hắn, cầu nói.
“Khụ khụ… Ta có tiền! Ta có!”
Hắn một tay gian nan ôm lấy chân Kỳ Liên, một tay chật vật lục trong người mình ra một bao đựng tiền, giơ giơ lên, tay có chút run rẩy. Kỳ Liên cũng lười đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-luc/6165/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.