Mười tám tầng địa ngục, bao trùm một màu xám tro hoang tàn, khác với mấy ngàn năm trước, Minh giới tươi đẹp, đầy hương vị ngọt ngào, có dòng sông trong vắt, có cây cầu Ô Thước bắt ngang, có hàng cây xanh rì, đan xen những khóm hoa nở rộ, từng thứ pha trộn như vốn dĩ nên được tạo thành như vậy. Từ không trung, áo bào phấp phới, nhiễm đầy phong sương bụi trần, từng mài gót giày trên con đường đấu tranh gian nan, khí thế ngợp trời, chân vững vàng đạp đất, mái tóc đen bồng bềnh dập dềnh theo từng bước đi, quanh thân bao bọc linh khí cường đại, uy áp tọa trấn đánh úp như nuốt chửng từng tấc cơ thể mỗi một sinh vật nơi đây. 
- Phụ vương! 
Tiết Sưu được thuộc hạ đỡ dậy, ngẩn đầu nhìn thân ảnh quét đất mà đến, chớp nhoáng đã đứng trước mặt hắn, nhịn không được hô một tiếng. Người tới dùng ánh mắt của bề trên, hận tiếc rèn sắt không được, liếc xéo hắn một cái, hơi ghét bỏ phẩy áo. Lão nghiêm người đứng đó, dùng nửa ánh mắt nhìn nữ tử rực lửa đối diện. 
- Lão diêm vương, ông đến rồi.. 
Mấy lão nhân lọm khọm đứng gần đó nhịn không được thở dài, bọn họ nhìn rõ rồi, nữ tử này, tư sắc rõ ràng có nét nào đó giống Dung Nguyệt vương gia, lại còn sử dụng chiêu thức kia, Lão Vương gia của bọn họ, làm sao đối mặt đây. 
Khoảnh khắc nhìn được dung mạo của đối phương, ánh lửa màu đỏ quen thuộc đâm sau vào đôi mắt chạm không thấy đáy của Tiết Diêm vương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-khong-chi-da/3332051/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.