Nửa năm này, Cảnh Nghi đưa Lục Nha về Học Viện Khánh Việt, quen biết sư huynh đệ tỷ muội đồng môn, hòa thuận vui vẻ, nhưng cũng không biết từ lúc nào. Lục Nha hành động đáng ngờ, tự ý đến những chỗ cấm địa, nói hắn dẫn nàng đi xem sau núi, tàng thư các, có lúc thì thăm dò bảo vật của Học Viện. Lúc rảnh rỗi hắn cũng vui vẻ dẫn nàng đi, ở không cũng chán mà. 
Nhưng không lâu sau liền bị sư tỷ Lãnh Quân Dao phát hiện. Sư tỷ còn cho rằng nàng là yêu hồ, trốn vào thân thể hắn. Giằng giằng co co mấy tháng, cuối cùng cớ sự lại dẫn đến tổn thương hôm nay. 
Cảnh Nghi nửa nằm nửa ngồi trên giường trúc, ảo não kể lại. Đến nay hắn cũng không hiểu được Lục Nha muốn làm gì, đột nhiên biến mất, còn bị sư tỷ bắt gặp, hắn cũng chẳng biện bạch được gì. Chỉ là hắn có thể khẳng định, nàng không phải yêu, cũng chẳng nhập vào cơ thể hắn, càng không muốn hại hắn, cùng lắm nàng tiến vào, là tìm người nào đó, hoặc tìm vật gì đó, hoàn toàn không có ý hại người. Hắn tin là vậy. 
Cảnh Nghi bồi hồi kể lại đầu đuôi, ngước nhìn Lục sư huynh, khẳng định một câu: 
- Lục sư huynh, tin đệ, Lục Nha sẽ không gây tổn hại cho đệ hay bất kì ai ở Học Viện.. Càng không thể nào là Yêu tộc được. 
- Ối dồi.. Đúng là tạo hóa trêu ngươi.. ái ài.. - Bên cạnh, Minh Thành đại sư chắp môi, tỏ vẻ nhìn thấu sự đời, còn cảm thấy rất đáng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-khong-chi-da/2979025/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.