Với pháp lực hiện nay của nàng, chắc chắn không thể chịu đựng đượcquá nửa khắc trong một nơi quá mạnh mẽ như Tru Linh trận. Một chiêu vừarồi đã khiến nàng bị thương nặng, lại càng không có sức để chạy trốn,chỉ có thể ngã về phía sau.
Khi nàng sắp rơi vào bên trong trận pháp, đột nhiên có tiếng nổ ầm ầm vang lên, một ánh sáng trắng nhanh chóng xuất hiện, thân thể nàng chợtnhẹ hẫng, nàng được kéo lại, nàng đã tránh thoát trận pháp kia chỉ trong gang tấc.
“Lạc Nhi!” Miểu Hiên lo lắng nhìn gương mặt đang kề sát mình, mày kiếm nhíu chặt, lòng không yên.
“Ca ca….” Nàng khẽ đáp, hơi ngẩn người, sau đó lại an tâm vô cùng,không ngờ hắn lại đến. Nàng khẽ nhếch môi muốn cười, muốn bảo hắn đừnglo, nhưng lại chạm đến vết thương, đau đến xé rách tim gan, vừa há mồmđã phun ra máu tươi.
Một chiêu kia của Ân Hoài Đan đã dùng hết sức, muốn dồn nàng vào chỗ chết.
“Đừng động đậy, ta giúp muội chữa thương!” Miểu Hiên chặn lời nàng,đỡ nàng ngồi xuống, tập trung tinh thần chữa thương cho nàng, tay khôngngăn được run rẩy. Hắn nên đến sớm hơn, phải sớm hơn một chút!
Anh Lạc đã không còn sức để trả lời, trên người chỉ còn mỗi cảm giácđau đớn. Miểu Hiên vì nàng độ chân khí, nàng chuyển mắt lại nhìn về phía kẻ đang ở bên trong trận pháp đối diện, lại đang vung tay lên, hóa ramột luồng ánh sáng đen, chuẩn bị phóng đến đây.
“Ca ca!” Nàng đau đớn kêu to, dùng hết sức lực còn lại, muốn đẩyngười bên cạnh ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-hoa-cam-ai/3224834/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.