“Các ngươi còn đang chờ cái gì?” Phi Diễm cách đó năm thước mở miệng, giọng nói khàn khàn như đang cố hết sức mà nói, nghe giọng nói thì rõràng đã bị thương nặng nhưng nàng ta vẫn cứ lớn tiếng thét lên: “Mau ratay cho ta, một mũi tên trúng cả hai con chim, Nguyệt Nhiễm!”
Nguyệt Nhiễm.
Trong lòng Lạc Song chấn động, mang vẻ mặt không dám tin quay phắtđầu lại nhìn. Cách đó ba bước, mộng bóng dáng màu xanh, đang mang vẻ mặt phức tạp nhìn mình, người trước mắt quen thuộc như thế khiến nàng cómuốn phủ nhận cũng không thể.
Mà tay phải của hắn, đang cầm một lưỡi dao sắc bén tỏa ra hàn khí,trên đó còn đang tích từng giọt máu tươi không ngừng chảy xuống, nhiễmđỏ cả vùng đất.
Nàng trợn to hai mắt, máu này có từ đâu không cần phải nói nữa, trong lòng nàng như đang từ từ nát thành từng mảnh nhỏ. Thì ra…là như thế!
Pháp thuật của Miểu Hiên được chính tay mẫu thân truyền lại, dù hắnkhông có thân thể của Thần, cho dù hắn không có vũ khí, cho dù công lựccủa hắn không thể tự động khôi phục nhưng hắn cũng không thể bị thươngnặng đến như thế, nguyên nhân chỉ có một, chính là người làm hắn bịthương, biết rõ phép thuật của Thần Sơn, xuất thân từ cùng một nơi.
Đây chính là….sự thật sao? A! Nàng tưởng rằng những thứ kia đã quáđi, chỉ cần nàng quên đi, sau này sẽ mãi mãi không còn liên quan đếnnàng, cũng chẳng còn dính líu gì nữa.
Lại không ngờ rằng, đây chỉ là cái cớ để nàng cố trốn tránh, nhữngthứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-hoa-cam-ai/3224816/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.