Hứa Tranh đưa Chu Mật về nhà mình, vừa đóng cửa phòng liền bị Chu Mật đè ở sau cửa hôn.
Cũng không hai người biết hôn bao lâu, hiếm có lần Chu Mật chủ động khiến Hứa Tranh chống đỡ không nổi, môi bị đối phương cắn đỏ lên.
"... Chuyện tốt như vậy, có chút không đúng." Thừa dịp hai đôi môi lộ ra khe hở, Hứa Tranh nói lên nghi ngờ. Chu Mật thở hổn hển nhanh nhẹn cởi quần áo Hứa Tranh.
Nút áo bị Chu Mật tháo ra, Hứa Tranh cau mày, Chu Mật cắn cô rất đau.
Hứa Tranh nhìn người kia, hít một hơi thật sâu. Cô rất muốn mắng Chu Mật kỹ thuật thật nát, nhưng lại cảm thấy... Bầu không khí hiện giờ hiếm thấy tốt như vậy, tốt đến mức Hứa Tranh không nỡ phá hỏng.
Chu Mật nghĩ tới Hứa Tranh này lúc ở dưới thân người khác sẽ lộ ra biểu tình như thế nào. Cô không tin ba mươi hai năm qua Hứa Tranh chưa đem mình giao cho ai.
Tối nay Chu Mật được như ý nguyện. Hứa Tranh hoàn toàn không phản kháng sự xâm lược của cô, thậm chí là rất phối hợp. Mặc dù khuôn mặt Hứa Tranh không nhìn ra có biểu tình thẹn thùng gì, nhưng thỉnh thoảng cau mày cắn môi cũng là đủ cảnh đẹp ý vui.
Chu Mật suy nghĩ, người phụ nữ này yêu mình. Bởi vì loại chuyện yêu đương buồn chán này, người như Hứa Tranh cũng có thể bỏ đi tôn nghiêm, để Chu Mật muốn làm gì thì làm...
Chu Mật dường như lại phải tin tưởng tình yêu.
Nghiêm Liệt ngủ trên sofa một đêm, xế chiều ngày thứ hai mới mỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-hap-dan/1071157/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.