"Đinh Ấu Lôi, thời điểm Ngụy Tịnh mộng du có nhắc tới cái tên này." Nhiệt độ chóp mũi cùng xúc cảm như có như không thân cận lúc Ngụy Tịnh mộng du, làm nũng không giống cô thường ngày, dường như lại trở về trên môi Nghiêm Liệt...
Dương Khiết có chút mất tự nhiên: "Đúng, chính là Đinh Ấu Lôi. Chị tôi và cô ấy ở chung hơn một năm, hai người rất gần gũi. Sau đó, chị tôi bởi vì cái chết của cô ấy mà không gượng dậy nổi. Lần đầu tiên thi đại học không tốt, lúc đi học nỗi buồn vẫn không nguôi. Thậm chí còn bởi vì nửa đêm chạy ra khỏi nhà trọ mà ban ngày không có sức lực đi học, cúp học lại nợ môn quá nhiều nên phải nghỉ học. Năm thứ hai chị ấy không đi thi, đến năm nay mới khôi phục tinh thần, thi đậu đại học này, gần như là bắt đầu cuộc sống mới."
Khóe miệng Nghiêm Liệt co rút một chút. Thì ra là tiểu thần đồng lợi hại biết bốn ngôn ngữ, gặp loại chuyện này còn có thể thi đậu đại học đứng đầu cả nước.
"Đúng như cô nói, chị tôi bị mộng du, chuyện này cũng là sau khi chị Ấu Lôi qua đời mới bắt đầu..."
Tinh thần Nghiêm Liệt tập trung cao độ, nhưng loại tập trung này vẫn không thể đi theo lời nói của Dương Khiết. Cô có thể nghe được Dương Khiết nói cái gì nhưng lại đắm chìm trong suy nghĩ của mình. Cô quả thực vẫn còn khiếp sợ, sắc mặt khó coi. Cô biết cuộc sống Ngụy Tịnh có điểm thần bí, nhưng cô không nghĩ tới sẽ có chuyện... kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-hap-dan/1071144/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.