Nghiêm Tranh Minh nghe thấy mình… Không, là sư tổ y khàn giọng mở miệng nói: “Giải thế nào?”
Mí mắt Từ Ứng Tri cụp xuống, mang theo vài phần rời rạc và hờ hững nói: “Đồng Như, nếu ngươi tin số mạng, thì phải biết cái gì gọi là ‘Trong nơi U Minh tự có định số’, việc này với sức phàm nhân không thể sửa. Nếu không tin, cũng nên đọc qua ‘Tiền thức giả, đạo chi hoa nhi ngu chi thuỷ dã’ (Không biết mà nói rằng biết đó là hào nhoáng của đạo và là khởi đầu của ngu si),cái gọi là biết trước năm trăm năm với biết sau năm trăm năm đều là vô căn cứ. Nhưng một mặt ngươi đối với việc mình thấy trong ‘Tam sinh bí cảnh’ tin tưởng không thể nghi ngờ, một mặt lại tới tìm ta hỏi giải thế nào, không nực cười sao? Ta khuyên ngươi vạn sự thuận theo tự nhiên, không nên đi vào chỗ bế tắc.”
Cái gì “Tam sinh bí cảnh”, cái gì “Chết trẻ” các loại lời nói, mặc dù Nghiêm Tranh Minh không rõ chuyện gì xảy ra, không biết nguyên nhân hậu quả, cũng cảm giác lão bất tử họ Từ nói đến đau thắt lưng.
Bắc Minh quân —— Đồng Như nghe xong không nói, Nghiêm Tranh Minh lại có thể cảm giác được, một sự bất lực cùng phẫn nộ hừng hực quen thuộc liên tiếp trong lồng ngực ông.
Y bỗng hiểu vì sao mình cứ bị vị sư tổ chưa từng gặp mặt này hấp dẫn, hai người bọn họ hình như có điểm đồng bệnh tương lân.
Từ Ứng Tri đưa tay vạch một cái, ba đồng tiền tranh nhau nhảy vào lòng bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-hao/1335991/quyen-3-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.