Ba con chuột, ngay từ đầu đều không hẹn mà cùng tránh Trình Tiềm máu me khắp người, hai con chạy tới chỗ Nghiêm Tranh Minh, con còn lại vọt tới trước mặt Lý Quân.
Lý Quân giống như một người qua đường, lục lọi khắp người một phen, phát hiện cả nửa ngày nay mình cứ buồn phiền trong lòng, thế mà không mang theo binh khí… Tuy rằng có mang theo cũng chưa hẳn đã hữu dụng.
Dưới tình thế cấp bách, Lý Quân kéo cái lông chim trên cổ áo xuống, khoe màu đua sắc giằng co với chuột tinh.
Tử Bằng chân nhân rất có thành tựu trong đám yêu tinh, ngay cả cọng lông rụng cũng không giống bình thường, rõ ràng con chuột đang co rúm lại từng chút, trừng đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm Lý Quân, trước trước sau sau lượn quanh Lý Quân, xảo quyệt đánh giá xem gã đang phô trương thanh thế hay thật sự không dễ chọc.
Lý Quân bị nó xoay đến kinh hồn bạt vía, bắp chân chẳng may bị rút gân, lại biết mình không thể lộ ra sợ hãi, không thể làm gì khác ngoài cắn răng chịu đựng, nhẫn ra vẻ mặt ngoài mạnh trong yếu như đang nín tiểu vậy.
Cũng may Trình Tiềm đã mang răng nanh sang giúp gã.
Trình Tiềm không rảnh rỗi gì, từ trong giết chóc hồi phục lại tinh thần, nó cho rằng hiển nhiên mình phải khiếp sợ, lại phát hiện thật ra cũng không có.
Khi nó rút cái răng nanh dính đầy máu bằng hai tay ra, bình tĩnh như chỉ cắt gốc một cây cải trắng, mà vẻ bình tĩnh treo trên mặt nó, khiến cho nó giống một tiểu quỷ đòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-hao/1335945/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.