Ngưng Hương đã hiểu, sau đó nàng xoay người dạy lại cho đệ đệ, A Nam ngoan ngoãn nắm vạt áo nương, nghiêng đầu nghiêm túc nghe.
A Mộc thử hái một trái, nhìn quả trong tay an toàn, hắn vui vẻ hướng về tỷ tỷ cười.
Ngưng Hương cười sờ đầu đệ đệ khen.
A Nam thấy vậy cũng muốn hái.
Ngưng Hương sợ bé hái không tốt làm mình bị thương mà trái cây cũng hỏng, nàng cười ôm tiểu tử đến bên cạnh A Mộc đang đứng trước giỏ. Bên trong giỏ trải một tấm vải bố, Ngưng Hương thả một quả trái cây vào, sau đó ngồi xổm xuống, nghiêm túc nhìn A Nam nói: "A Nam, đây là giỏ nhà chúng ta, chúng ta hái trái cây bỏ vào, còn A Nam giúp chúng ta nhìn nó, không cho phép người khác trộm được không?"
Vừa lúc đó bên ngoài vườn trái cây có thêm vài người cũng tới làm, nhìn thấy hai nhà Từ, Lục lạ mắt, họ tò mò nhìn qua hướng bên này.
A Nam nhìn chiếc giỏ bên cạnh còn to cao hơn so với mình, bé đặt cái mông ngồi xuống đất, nhìn nương nói: "Không cho!"
Ngưng Hương vui vẻ hôn bé, "Vậy A Nam nhìn cho thật kỹ, cô cô đi hái trái cây, kiếm tiền cũng cho A Nam nhé."
A Nam toét miệng gật đầu.
Hai nhà liền bắt đầu bận việc. A Đào và A Mộc chỉ để ý hái dưới cùng, đám người Ngưng Hương hái chỗ cao hơn, chỉ hái quả màu đỏ, còn quả màu xanh thì để thêm vài ngày. Từ Thu Nhi tinh nghịch, giẫm lên một cành to khỏe leo lên hái trên cao, Ngưng Hương thấy vậy nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-tieu-tuc-phu/649492/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.