Lý thị nhìn cô nương gầy gò trên giường gạch, thấy bộ dáng nàng cũng chỉ là một cô nương mười lăm mười sáu tuổi, trong lòng có chút không nỡ, đến gần nói: "Vậy cháu chuẩn bị đi đâu? Còn có người thân không?"
Quản Bình vừa muốn nói chuyện, chợt thấy rèm cửa vừa động liền có một đôi tỷ đệ đang đi tới. Tỷ tỷ dung mạo xinh đẹp, mắt hạnh trong suốt, tò mò nhìn nàng, còn đệ đệ thì bộ dáng mới bốn năm tuổi, nắm tay tỷ tỷ thật chặt, đôi mắt to đen lúng liếng nhìn nàng, có tò mò, còn có chút sợ hãi.
Quản Bình nhìn Ngưng Hương thêm một lúc rồi mới trả lời Lý thị: "Thân thích của cháu đều đã mất rồi, cháu muốn đi vào thành xem một chút có gì để mưu sinh hay không."
Lý thị gật đầu, bên trong thành sầm uất, nhiều chỗ đang cần người, có lẽ cũng có thể tìm một công việc không tồi, cho dù vất vả chút ít nhưng cũng tốt hơn so với làm tên ăn mày.
"Vậy cháu cứ nghỉ ngơi trước đi, ta nhanh đi hầm cháo, cháu đã đói bụng nhiều ngày như vậy thì trước tiên phải ăn thức ăn lỏng."
"Cám ơn bá mẫu." Quản Bình mặt không thay đổi nói lời cảm tạ.
Sau khi nàng tỉnh lại đều chỉ có một vẻ mặt này, Lý thị cũng đã quen, xoay người nhìn Ngưng Hương nói: "Ta đi làm cơm, các cháu bồi Quản cô nương đợi tí nữa nhé."
Ý bảo trượng phu và nhi tử ra ngoài.
Từ Thủ Lương liền quay đầu bước đi, Từ Hòe nhịn không được trước khi bước ra cửa lại quay đầu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-tieu-tuc-phu/649473/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.