Trường Thuận lần nữa nhìn về phía Tố Nguyệt.
Tố Nguyệt khẽ cắn răng chọn Quản Bình. Người này cao nhất, tên cũng không giống cô nương, Ngưng Hương sẽ dễ hoài nghi nhất.
Ai ngờ nàng vừa mới nói hết, Trường Thuận liền xua tay cho hai người còn lại lui xuống, sau đó ngay trước mặt Tố Nguyệt đem một tờ khế thư đưa cho Quản Bình, lạnh lùng nói: "Đây là khế ước bán thân của ngươi, sáng mai ngươi làm bộ chạy nạn té xỉu ở cửa nhà Ngưng Hương, sau khi nhìn thấy nàng liền âm thầm báo cáo thân phận, lại đem khế ước bán thân cho nàng, nói thế tử đưa ngươi đi hầu hạ nàng, nàng không giữ cũng phải giữ, nhưng không thể để cho Từ gia và những người khác hoài nghi lai lịch của ngươi. Ngoài ra, ngươi một tấc cũng không rời nàng, nếu như Ngưng Hương cùng người nam tử khác họ lui tới, ngươi không cần ngăn trở, sau đó toàn bộ báo gấp cho thế tử biết rõ là được."
"Thuộc hạ tuân mệnh." Quản Bình một chân quỳ xuống, đưa tay tiếp nhận khế ước bán thân của mình.
Trường Thuận dặn dò cuối cùng: "Bắt đầu từ ngày mai, Ngưng Hương là chủ tử của ngươi, ngoại trừ thế tử muốn ngươi xử lý , những chuyện khác sự đều phải nghe Ngưng Hương phân phó, không thể bất kính với Ngưng Hương."
Quản Bình mắt nhìn thẳng, thanh âm lanh lảnh, "Thuộc hạ hiểu."
Trường Thuận ừ một tiếng rồi để cho nàng đi . Tố Nguyệt nóng nảy, chạy nhanh vài bước ngăn cản trước người Quản Bình, nhìn thẳng về mặt nữ ám vệ không chút thay đổi lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-tieu-tuc-phu/649471/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.