Trên giường gạch, A Nam nhìn chằm chằm vết máu trên cổ nương, vừa mới đánh nhau với người khác thì không khóc, nhưng lúc này bởi vì nương bị bắt nạt nên bé khóc rất to, thân thể nhỏ bé còn đứng ở bệ cửa sổ, hai tay siết chặt hà bao của mình, ngước đầu lên khóc.
Ba tỷ muội Lục gia cho rằng cháu trai bảo bối bị khi dễ, vô cùng lo lắng vọt vào.
Ngưng Hương muốn che dấu vết thương của mình, không ngờ lúc thối lui lại đụng phải tỷ muội Lục gia đang chen vào theo Từ Thu Nhi, Từ Thu Nhi vừa nhìn Đường tỷ một cái liền phát hiện trên cổ nàng có thêm ba vết móng tay, lập tức liền nghĩ đến Đại Tráng, tiểu cô nương tức giận xoay người định đuổi theo, "Đại Tráng ngươi..."
"Được rồi, ta đã giáo huấn hắn rồi, muội cũng đừng đổ dầu vào lửa nữa, nếu không nương hắn biết lại ầm ĩ một phen." Ngưng Hương ngăn cản đường muội lại, bất đắc dĩ nói. Nương Đại Tráng rất đanh đá, nếu như biết được chân tướng sau đó sẽ dẫn Đại Tráng tới gọi mắng, mắng xong lại nói bọn họ sẽ bồi tiền thuốc, gọi là mắng nhưng thật ra là đánh Đại Tráng, mà hiện tại Ngưng Hương không muốn làm ầm ĩ với bà ta.
Từ Thu Nhi so với nàng lại quen thuộc cách làm người của nương Đại Tráng hơn, Thu Nhi tức giận không biết làm gì nên đành đi tới chỗ A Mộc giáo huấn, "Sau này đệ không được phép chơi với Đại Tráng nữa!"
A Mộc đau lòng cho tỷ tỷ, lần đầu tiên đặc biệt sảng khoái gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-tieu-tuc-phu/649439/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.