Phan thị cười đến mức đỏ bừng mặt, lúc này mới áy náy nói: "Hương nhi theo chúng ta về nhà trước đi, thẩm tìm váy để cháu thay." Vóc dáng Ngưng Hương so với các cô nương cùng lứa không tính là cao, cũng may bà cũng thấp nên váy của bà Ngưng Hương mới có thể mặc vừa. Ngưng Hương hỏi thăm nhìn đại bá mẫu. Lý thị bất đắc dĩ nói: "Vậy thì làm phiền rồi." Không đổi không được, cũng không thể ướt nhẹp như vậy mà trở về, người khác nhìn còn cho rằng cháu gái tè ra quần. Sau khi thương lượng xong, A Đào chợt nhớ tới cái gì liền nghiêng đầu khiển trách huynh trưởng, "Đều do đại ca đánh xe không tốt, khiến xe lắc lư một cái thật mạnh như vậy!" Ngưng Hương nghe thấy trong nội tâm liền động, trong đầu toát ra một ý khiến cho nàng căm tức. Lục Thành không phải là cố ý chứ? Lúc trước nhiều lần ngồi xe của hắn về nhà hay vào thành, ngoại trừ đoạn đường xấu thì Lục Thành đánh xe chưa từng lắc lư mạnh như vậy, lần này sao có thể trùng hợp như vậy? Quả nhiên là như vậy, vì sao hắn... Chẳng lẽ muốn cố ý làm ướt quần áo của nàng, thuận tiện để nàng tới nhà hắn sao? Trong bụng đầy căm tức trong nháy mắt biến thành xấu hổ. Tâm tư vô tình bị muội muội chọc phá, Lục Thành một chút cũng không hề nóng nảy, quay đầu lại nhìn nhi tử, chủ động nhận sai: "Là do ta chỉ lo nhìn A Nam uống nước, không kịp thấy ổ gà trên đường." Thấy hắn vô tư như vậy, Lý thị cười nói: "Được rồi, dù sao cũng không phải cố ý, không trách ai hết, nghiêm túc như vậy làm gì."
Không có người trách hắn, Lục Thành tiếp tục đánh xe, lúc xoay qua chỗ khác khóe miệng lại vểnh lên. Xe lừa rất nhanh đã đi tới thôn Đông Lâm, Lục Thành cố ý đánh xe từ thôn bắc đi một vòng về phía đông, đỡ khiến cho người trong thôn nhìn thấy lại đi nói xấu. Nhưng trên đường này tuy không gặp người nhưng lúc rẽ ngoặt đi về hướng nam lại đụng phải hai phụ nhân đang đứng ở cửa nhà tán gẫu, nhìn thấy trên xe Lục gia có thêm vài bộ mặt lạ hoắc, hai người lộ vẻ nghi hoặc. Phan thị giải thích nói nhà cháu trai cùng Từ gia sát bên quen biết nhau, lúc họp chợ thì sẵn tiện cùng nhau trở về, mọi người tới chơi một chút rồi lại về thôn Liễu Khê. Hai phụ nhân đã hiểu, lại nhìn thêm một chút rồi tiếp tục tán gẫu chuyện của mình. Ngưng Hương chột dạ, chỉ cảm thấy các nàng đang nhìn mình, nàng cúi đầu mặt đỏ cực kỳ. Người khác lại hiểu lầm nàng bởi vì ướt váy mà lúng túng, Phan thị nhẹ giọng trấn an vài câu. Ngưng Hương gật đầu, nghe A Đào nói đã về đến nhà, nhịn không được hiếu kỳ nhìn sang. Nhà Lục Thành cùng nhà nhị thúc hắn nhà ở đối diện nhau, bây giờ xe lừa đang dừng ở cửa sau nhà hắn chính là trước cửa nhà nhị thúc của hắn. Ngưng Hương liếc mắt liền thấy được phía sau sân nhà Lục Thành có một vòng cây anh đào, xanh mơn mởn , nhìn thấy đã cảm thấy mát mẻ. Còn đang nhìn thì hàng rào phía sau nhà Lục gia đột nhiên bị mở ra, bên trong có một thiếu niên vóc người cao to đầy mặt đầy ý cười đang đi ra, hai mắt nhìn nhau, đối phương kinh ngạc hô: "Tẩu... Hắt xì, bá mẫu và mọi người cũng đi họp chợ à?" Nói xong lại hắt hơi một cái. Bởi vì hắn đổi lời nói thật mau cho nên kể cả Ngưng Hương cũng không kịp nghe thấy chữ thứ nhất rốt cuộc hắn kêu cái gì.
Lý thị thấy là Lục Ngôn liền cười, xuống xe nói: "Đúng vậy, lão nhị sao không đi?" Lục Ngôn sờ mũi, có thâm ý nhìn quét qua huynh trưởng một cái, sau đó mới nói: "Cháu không có gì muốn mua nên để đại ca đánh xe là đủ rồi. Bá mẫu đến nhà chúng cháu ngồi đi, uống miếng nước rồi về." Hắn đơn thuần cho rằng mấy người Lý thị chỉ là đi nhờ xe trở về. Ngưng Hương đang chuẩn bị xuống xe vào nhà Lục Phù nghe vậy lại lúng túng, may mắn Phan thị đã suy tính nên để hai con gái hỗ trợ che chắn, dẫn Ngưng Hương vào cửa chính nhà mình. A Nam để trần cái mông nhỏ muốn đi theo sau bị Lục Thành đánh nhẹ một cái, nhét vào trong lòng nhị thúc của bé, đưa lưng về phía mọi người phân phó đệ đệ, "A Nam uống nước ướt quần, đệ đi giúp bé đổi cái quần mới đi." Lục Ngôn thầm oán nho nhỏ với hắn, "Đây là con trai của huynh mà." Sắc mặt Lục Thành trầm xuống. Lục Ngôn thức thời tiếp nhận cháu trai, hướng về đám người Lý thị gật đầu rồi ôm A Nam đi đổi quần . Lục Thành vừa muốn đi bồi Lý thị liền thấy Tam đệ Lục Định đang từ bên trong phòng bếp xông ra, ánh mắt nhìn thẳng ra ngoài. Lục Thành lạnh lùng trừng hắn một cái, xác định Tam đệ không dám trở ra, lúc này mới xoay người, nhắc tới cái rổ trên xe, khuyên Lý thị: "Bá mẫu vào trong phòng ngồi đi, cách buổi nấu cơm trưa còn sớm, không cần vội về." Phan thị cũng nhiệt tình mời. Lý thị từ chối không được đành theo bọn họ vào nhà Lục Phù.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]