Ngưng Hương lo lắng đề phòng đi theo Bùi Cảnh Hàn vào thư phòng.
Lần này Bùi Cảnh Hàn không dài dòng nữa, ngồi ở trên ghế nhìn chằm chằm nàng hỏi, "Chuyện lần trước ta hỏi ngươi, đã nghĩ nên trả lời như thế nào chưa?"
Hắn hỏi nàng là sợ bị người khác nói xấu nên không muốn làm người của hắn.
Đối với Ngưng Hương mà nói, dù trả lời thế nào cũng đều không có kết cục tốt.
Nàng nhìn Bùi Cảnh Hàn rồi từ từ quỳ xuống, nhìn lên nam nhân trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo nói: "Thế tử, ngài tốt với ta, ta cũng biết, nhưng ta lại xuất thân từ trong thôn, từ nhỏ đã nghe chuyện cướp chồng người khác là không tốt, bất luận là làm thiếp, hay là nha hoàn bò lên giường chủ tử cũng đều là một nữ nhân xấu xa, sẽ bị người khác xem thường. Thế tử, ta không muốn bị người khác nói xấu, cũng không muốn chiếm mất sự sủng ái của thế tử phu nhân..."
"Ta muốn sủng ngươi thì sủng, ai dám quản ta?" Bùi Cảnh Hàn lạnh lùng ngắt lời, đứng dậy từ trên cao nhìn chằm chằm nàng, "Là ta muốn sủng, không phải là ngươi câu dẫn ta, ai dám nói xấu ta sẽ khâu miệng của người đó lại. Chuyện của thế tử phu nhân cũng không cần nghĩ nhiều, cho dù ta có cưới cũng sẽ cưới người khoan dung chịu thu nạp các ngươi, tuyệt đối sẽ không so đo."
Ngưng Hương cười khổ, nhìn vào đôi giày của hắn nói: "Thế tử thân phận tôn quý, chỉ cần ngài dặn dò tuyệt đối không ai dám ở trước mặt ngài nói xấu bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-tieu-tuc-phu/649350/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.