Edit: Xiaoxi Gua
“Em biết rồi chị Đường Đường, đến lúc đó chúng em nhất định sẽ theo lời chị nói mà làm, tranh thủ làm tốt nhất.” Mộc Ân thể hiện dáng vẻ như được trời cao chọn trúng, thành khẩn cam đoan.
Đường Đường hài lòng cười cười, nói: “Vậy là tốt rồi, sau đó chị sẽ gửi thời gian địa chỉ và một vài lưu trình cho em.”
Nói xong, phất phất tay với ống kính: “Tạm biệt, ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Mộc Ân cũng phất phất tay theo.
Video tắt, Mộc Ân cũng tắt máy vi tính, quay đầu thấy Lục Phong Miên ngồi trên ghế như có điều suy nghĩ.
“Nghĩ gì thế chú Lục?” Cô hỏi.
“Hình như tôi còn chưa kịp phát huy tác dụng.” Tay Lục Phong Miên cố ý chống lên cái chân đang giả què kia.
“…” Mộc Ân.
Không ngờ chú Lục của cô nghiện diễn kịch.
“Hôm nay chỉ là nhìn qua video, lúc đầu anh trai còn nói muốn gặp mặt, đoán chừng cũng là bọn họ chê phiền phức.” Mộc Ân nói: “Đợi đến tòa nhà ma ám, chú cố gắng phát huy.”
“Tòa nhà ma ám?” Mi tâm Lục Phong Miên cau lại.
“Ừm, nghe nói ở phía tây thành, rất xa, cháu chưa từng đến, đoán chừng là từng có người chết ở đó nên mới gọi như vậy.” Mộc Ân nói: “Thời gian không còn sớm, ngủ đi chú Lục.”
“Được.” Lục Phong Miên nói.
…
Buổi chiều hôm sau, Lâm Như Uyên đã kết thúc phần diễn ở Đào Hoa Trang, không nhìn khuôn mặt cay cú của người quản lý, sau khi khăng khăng đẩy lịch trình về sau, cuối cùng mới có được ba ngày nghỉ phép.
Anh thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-cung-chieu-bao-boi/1270093/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.