Edit: Xiaoxi Gua
“Đừng nhìn nữa!” Thẩm Gia Kính khóc không ra nước mắt, cảm giác mình giống như gái lầu xanh.
Mộc Ân ngược lại cảm thấy dáng vẻ này của anh trai thật đáng yêu, không ngờ rằng một idol bình thường có bao nhiêu người hâm mộ, lại là một người thích những chuyện linh dị.
Sự tương phản này, nếu để cho những fan hâm mộ kia biết, sợ là bị sự đáng yêu này làm cho động lòng mất.
Trần Uyển Di hiển nhiên cũng là bị sự đáng yêu này làm cho động lòng đấy thôi, Mộc Ân đã trông thấy cô ấy vì kìm nén không được mà ló đầu ra khỏi túi, vội vàng ho một tiếng nhắc nhở, miễn cho hoa si này bị lộ tẩy.
Lâm Như Uyên không rõ cô vì sao ho, còn tưởng rằng Mộc Ân đang nhắc nhở mình, ngẩng đầu nhìn Thẩm Gia Kính ở nơi đó khóc không ngừng, thoảng qua một chút ngại ngùng.
“Tôi chỉ nhìn một chút, cậu khóc cái gì, một thằng đàn ông, tôi có thể gây ra chuyện gì trên người cậu?”
“…” Mộc Ân.
Lục Phong Miên có chút bị cảnh này đâm trúng, quay đầu nín cười.
Góc nghiêng của anh rất đẹp, Mộc Ân thích cực kỳ, tiến lên kéo anh lại, “Đi thôi chú Lục.”
Hai người ra khỏi phòng, tay Lục Phong Miên vắt ngang eo của cô, quay đầu nhìn cô hỏi: “Em không giận? “
Mộc Ân giật mình: “Chú biết cháu đang giận?”
“Vừa mới trở về, dưới lầu, Thanh Thanh nói cho tôi…” Lục Phong Miên dường như có chút không biết nên giải thích thế nào, nói: “Tôi cho là em biết, Như Uyên cũng biết.”
“Những gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-cung-chieu-bao-boi/1270051/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.