Edit: Xiaoxi Gua
Hai người xuống lầu, Lâm Như Uyên đã tán gẫu với Thẩm Gia Thành, đồng thời kiểm tra thân thể cậu ta cùng những vật phẩm tùy thân, nhưng cũng không có thu hoạch gì.
“Hẳn không phải là nó, anh đã kiểm tra rất cẩn thận.” Anh ngồi xuống trên ghế sa lon, bưng ly nước lên uống một hớp.
“Vậy thì chờ chú Lục trở về kiểm tra Thẩm Gia Kính, nếu như vẫn không có, thì nhìn chú Thẩm cùng quản gia, mặc dù việc này có độ khó cao chút, nhưng trong trường hợp này vẫn phải đến tìm.” Mộc Ân nói.
“Đến lúc đó chị đi khuyên ba.” Thẩm Thanh Thanh nhẹ gật đầu.
Lục Phong Miên không ở đây, Mộc Ân đã cảm thấy không có ý nghĩa gì, ngồi một hồi ở phòng khách với Lâm Như Uyên, thì lên lâu chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi.
Đi vào hành lang lầu hai, vừa vặn thấy Thẩm Gia kính cũng từ trên lầu đi xuống, hai người đối mặt.
Bằng tuổi nhau, Thẩm Gia Kính háo sắc đã sớm thấy Mộc Ân rất đáng yêu, lúc này thấy xung quanh không ai, đưa tay ngăn cản cô.
“Nghe nói cô tên Ân Ân? Là người Lục Phong Miên mang tới? Hai người có quan hệ như thế nào?”
“Quan hệ thế nào có liên quan đến cậu không?” Mộc Ân lui về sau hai bước, tránh đi móng vuốt của cậu ta.
“Nha, tính tình vẫn rất dữ dằn.” Thẩm Gia Kính cong khóe môi cười, tự cho rằng mình rất đẹp trai.
Mộc Ân nhìn, trong đầu nhất thời tất cả đều là hình ảnh thiếu niên đã nhìn thấy trong ảo giác lúc trước, cảm thấy buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-cung-chieu-bao-boi/1270049/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.