Edit: Xiaoxi Gua
Phòng tiếp khách dưới lầu, Thẩm Kế cùng Lục Giang Sầu đều ở đó.
Cuối cùng Mộc Ân nhìn thấy vị “anh cả” nghe danh mà chưa hề gặp mặt này.
Một thân đường trang* màu trắng, trước ngực in một bộ tranh thuỷ mặc cá vượt Long Môn, tóc dài ngang vai, cột thành đuôi ngựa thấp ở phía sau, xem ra cũng có mấy phần phong thái của đại sư.
*Đường trang: trang phục thời nhà Đường, có hai loại, Đường trang cổ và Đường trang tân thời. Đường trang cổ được sử dụng thời nhà Đường, cổ áo tròn, hai mảnh, thân dài. Đường trang tân thời ra đời và phát triển từ thười nhà Thanh cho đến nay, có cổ đứng và cài khuy móc ở giữa.
Nhưng bởi vì anh ta trời sinh có lông mày chữ bát, lúc mặt không biểu cảm cũng lộ ra sự nghiêm túc, và thật sự không có phong thái điềm đạm nào như người ta hay đồn thổi.
Phía sau anh ta còn một thiếu niên mặc một bộ đồ đạo phục* màu trắng, một mực cung kính, hẳn là học trò của anh ta.
*Đạo phục: là trang phục của người Hán thời nhà Minh, đây là loại áo ngoài đàn ông hay sử dụng khi ở nhà.
“Phong Miên, vừa nghe quản gia nói cậu tới, tôi cũng đang muốn lên lầu chào hỏi.” Thẩm Kế tiến bước lên hàn huyên với Lục Phong Miên.
Mộc Ân nghĩ rằng Lục Giang Sầu cũng sẽ tới nói mấy câu, thì đã thấy người kia nhìn không chớp mắt, ánh mắt lạnh lùng quét một vòng trong phòng khách, nói: “Việc này không nên chậm trễ, bây giờ bắt đầu đi.”
Nói rồi, khẽ vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-cung-chieu-bao-boi/1270024/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.