Sau khi trở về phòng, Mộc Ân tính toán thời gian một chút, từ lúc ăn điểm tâm đến lúc bị Lâm Hạ khuyên bảo, mất khoảng một giờ đồng hồ.
Lục Phong Miên không bên cạnh, nhưng cô vẫn không gặp ma.
Có thể thấy được quần áo Lục Phong Miên mặc qua rất hữu dụng.
Cô đem quần ngủ còn lại cẩn thận dùng túi bọc lại, cất đi dự phòng, sợ dương khí nếu để trong không khí sẽ mất hết.
Lúc hai giờ chiều, một tia dương khí cuối cùng trên áo ngủ trên người cô hao hết, âm khí một lần nữa từ lòng bàn chân dâng lên, Mộc Ân lại nghe được hành lang truyền đến âm thanh bóng da.
Cô tranh thủ thời gian đến ngăn tủ tìm quần ngủ dự bị, chộp trong tay, trong nháy mắt, thế giới thanh tịnh.
Chậc, Lục Phong Miên sợ không phải Tam Túc Kim Ô (quạ ba chân) chuyển thế, thì dương khí này giá trị.
* Tam Túc Kim Ô là quạ màu vàng có ba chân tượng trưng cho mặt trời
Nhét chiếc quần ngủ vào trong bộ đồ ngủ rộng thùng thình của mình, Mộc Ân ra khỏi phòng.
Vốn dĩ cô muốn xuống lầu đến vườn hoa bồi Lục Thanh Tửu uống trà, lúc đi ngang qua phòng Lâm Hạ, nghe được bên trong truyền đến giọng Lâm Hạ nổi giận.
“Giang Minh Tu anh coi tôi là kẻ ngu sao? Lâm Mộc Ân vu khống anh chuyện này đối với cô ta có chỗ nào tốt? Rõ ràng chính anh không kiềm chế được, còn bị bắt tại trận, nếu không tại sao Lâm Mộc Ân đột nhiên không để ý tới anh?”
Mộc Ân dừng bước lại, nhớ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-cung-chieu-bao-boi/1269973/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.