Khi Lục Nhất Hành giao một loạt chứng cứ bao gồm các thời gian nhận email cho La Mẫn, La Mẫn lập tức dẫn Miêu Nhị đi xử lý, dù sao nếu trực tiếp phản kích thì cũng cần phải có sách lược.
Căn hộ chỉ còn lại hai người. Lộ Ký Thu còn đang tiêu hóa hết những gì mà Lục Nhất Hành vừa nói.
Trong phòng khách rất an tĩnh, ngay cả tiếng động phát ra khi dựa lưng vào lưng ghế sofa thì cũng nghe rõ ràng.
Lộ Ký Thu nhìn anh chằm chằm, yên lặng hơn mười phút, cô mới nói: “Cho nên…”
Lục Nhất Hành không nói chuyện, tiện tay lấy cuốn tạp chí trên bàn, tùy ý lật xem, nhìn giống như đang trốn tránh đề tài này.
Lộ Ký Thu lại gần anh thêm vài phần, hiếm có khi chủ động nắm tay anh, hỏi: “Cho nên chính là… Anh đã thích em ba năm trước sao?”
“Ừ.”
Lục Nhất Hành không phản bác, anh chỉ nói một từ thừa nhận, không nói thêm bất kỳ từ nào nữa.
Lộ Ký Thu ho khan hai tiếng, buông tay anh ra, dựa lưng vào ghế sofa một lần nữa, hai bàn tay nhỏ bé không biết đặt đâu, cứ trái sờ sờ, phải đụng đụng, trong lòng giống như có bông hoa nhỏ đang nở rộ.
Lén nhìn anh, chú ý thấy bên tai của anh đỏ bừng.
Đây cũng là lần đầu tiên Lộ Ký Thu nhìn thấy anh đỏ tai.
Nếu như không gặp phải sự việc này, đoán chừng Lục Nhất Hành sẽ không bao giờ chủ động nói cho cô biết lòng riêng của anh.
Không muốn cô biết, anh làm sao để có được bản demo của cô để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gap-ky-thu/1757474/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.