Giấc mơ đêm nay, Lộ Ký Thu đã mơ thấy anh.
Anh trong mơ cũng giống như thường ngày, khóe miệng mỉm cười, bóng dáng của cô như ẩn hiện trong đôi mắt sâu thẳm của anh, chỉ có bóng dáng của cô mà thôi.
Anh vươn tay ra, ý bảo cô hãy nắm lấy tay anh nhưng đến lúc Lộ Ký Thu vươn tay thì anh lại thu tay về.
“Làm sao vậy?” Lộ Ký Thu theo bản năng bật thốt lên hỏi anh.
Chỉ thấy anh lùi về phía sau một bước, nhẹ giọng nói: “Nắm tay anh, anh sẽ không buông nữa.”
Lộ Ký Thu nghe rõ, đây là đang hỏi cô —— có nguyện ý tiếp tục để anh nắm tay như từ trước đến nay hay không.
Trong khoảng thời gian ngắn, cô không đưa ra câu trả lời, chỉ ngây ngốc đứng tại chỗ, sững sờ nhìn anh. Bàn tay duỗi ra rồi lại rủ xuống bên người, có chút không biết phải làm sao.
Ngay lúc Lộ Ký Thu còn đang ngây người, thì bóng dáng anh từ từ mờ dần, giống như một câu chuyện cổ tích, sẽ biến mất ngay lập tức.
Có lẽ là do sốt ruột, Lộ Ký Thu muốn gọi anh lại, nhưng lại không phát ra được bất kỳ âm thanh nào, muốn nhấc chân đuổi theo anh thì một giây sau đó đã tỉnh dậy.
Lộ Ký Thu nằm trên giường, mắt nhìn lên trần phòng khách sạn, đầu óc trống rỗng, bên tai vẫn quanh quẩn câu nói nhẹ nhàng của anh trong mơ.
Gối ướt đẫm mồ hôi, đủ để nhắc nhở cô rằng trong mơ cô đã nóng ruột như thế nào.
Đưa tay vén tóc ướt mồ hôi ra sau tai, ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gap-ky-thu/1757438/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.