Cách hai bên hành lang quán bar mấy mét có biển hiệu lối thoát màu xanh đang chớp sáng, làm cho Lộ Ký Thu không nhìn thể nhìn thấy rõ mặt anh, nhưng cô rất chắc chắn, người này là Lục Nhất Hành.
Không nghe được câu trả lời của anh, nhưng lại bị anh ôm vào trong lòng, mùi rượu thoang thoảng xung quanh, cũng không biết là của cô hay là của anh.
Anh đã uống say ư?
Lộ Ký Thu còn đang nghi ngờ thì anh đã buông lỏng cổ tay cô ra, sau đó cô liền cảm nhận được bàn tay kia đưa lên xoa cằm mình.
“Anh sao vậy?”
Lộ Ký Thu ngập ngừng hỏi.
Nhưng, lời còn chưa nói hết, đã bị bị nụ hôn của anh chặn mất.
Môi cô mềm mại thơm ngọt, đầu lưỡi vô thức né tránh, nhưng vẫn bị anh chặn lại. Hơi thở trộn lẫn với men rượu đêm nay làm cho người ta say mê.
Lộ Ký Thu không có kinh nghiệm, hoàn toàn không có khả năng chống đỡ nụ hôn bất ngờ này. Hai tay không biết để đâu nên theo bản năng đặt lên vai anh. Nụ hôn này không chỉ làm cho cô hoảng loạn mà còn mềm nhũn tay chân, chỉ có thể bám lấy vai anh để không bị té ngã.
Răng môi quấn nhau một lúc lâu, đến khi hô hấp của Lộ Ký Thu bất ổn thì cô mới khẽ lắc đầu, “Lục, Lục Nhất Hành…”
Nhưng thật ra cô không biết, giọng nói nhỏ kèm theo hơi thở gấp giống như một con mèo nhỏ nũng nịu, cào vào lòng anh.
Thoáng kéo rộng khoảng cách của hai người, chống trán mình lên trán cô, mượn ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gap-ky-thu/1757416/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.