Edit: Tuệ Lâm
Trong chuyện này, trước giờ Lục Nhất Hành luôn ở thế chủ động, nhưng bây giờ lại bị Lộ Ký Thu hỏi như vậy, anh cũng ngây ngẩn cả người.
Vừa định mở miệng nói chuyện, người trong ngực liền chạy đi.
Lộ Ký Thu ôm tấm chăn trên người, lảo đảo đi tránh qua một bên, đầu gối còn không cẩn thận đụng trúng bàn trà.
“Em, em có hơi buồn ngủ, ngủ ngon!”
Lắp bắp nói xong, cũng không để ý tới trên đầu gối bị đau, cô chạy chậm trốn lên lầu.
Lục Nhất Hành ngồi trên ghế salon, nhìn cô trốn tránh khép cửa phòng lại, không khỏi mấp máy môi, ánh mắt tối đi mấy phần.
Có lẽ, đã quá nhanh.
Anh cúi đầu nhìn con gấu bông bị ngã lệch trong tay, đưa tay vỗ nhẹ hai cái, phải không ngừng cố gắng thôi.
Ở phòng ngủ trên lầu, Lộ Ký Thu ngồi xổm trên sàn nhà, hai tay ôm lấy gương mặt nóng rực của mình.
“Lộ Ký Thu! Vừa rồi mày nói cái gì vậy nha?!”
Sau khi tự kiểm điểm bản thân, Lộ Ký Thu ôm chăn ngả nhào lên giường, than nhẹ một tiếng, hy vọng bộ phận hậu kỳ có thể cắt câu nói không suy nghĩ kia của cô đi.
Trốn trong chăn một lúc, nhiệt độ trên mặt khó khăn lắm mới hạ xuống, Lộ Ký Thu xoay người, sau đó, ngay lập tức trợn tròn mắt.
Sờ sờ hộp mạch micro ở sau lưng……
Không phải chứ, những lời mà cô vừa lẩm bẩm sẽ không bị ghi âm lại đâu nhỉ?
Ngay lập tức ngồi dậy, nhìn vào camera giám sát vẫn đang làm việc ở cạnh giường, rồi nghiêm túc hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gap-ky-thu/1757399/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.