Điện thoại di động bị anh cầm đi, Lộ Ký Thu không biết mình nên thở phào một cái hay là khẩn trương vì không biết anh sẽ nói gì.
Cầm miếng bánh ga-tô lên, miệng cắn từng miếng nhỏ, lắng nghe anh và La Mẫn nói chuyện điện thoại.
“… Ừ, tôi biết.”
Chỉ nghe được anh trầm giọng đáp lời, rồi xoay người liếc nhìn Lộ Ký Thu một cái, sau đó tiếp tục nói với đầu bên kia điện thoại: “Được, những lời chị nói tôi đều hiểu.”
Lộ Ký Thu không khỏi nhíu mày, anh hiểu? Anh biết cái gì?
“Được, tôi sẽ, chị cứ yên tâm đi… Hôm nào gặp.”
Nói được vài câu, sau đó Lục Nhất Hành cúp điện thoại.
Lộ Ký Thu vội vàng đứng dậy, đi tới hỏi anh: “Chị Mẫn nói cái gì vậy?”
Lục Nhất Hành mím môi, cố ý nói cho cô nghe: “Chị Mẫn nói mấy ngày nay em phải nghe lời anh, đừng để cho chị ấy lo lắng.”
Lộ Ký Thu đi theo anh tới quầy bar, nhỏ giọng thì thầm: “Chắc chắn chị Mẫn sẽ không nói như vậy…”
Lục Nhất Hành cười cười, không giải thích cũng không phủ nhận.
La Mẫn lo lắng những tình huống xảy ra khi cô ở bên ngoài, càng lo lắng hơn về vấn đề phát triển của hai người bọn họ, dù sao, quan hệ của hai người cũng là chuyện của hai công ty.
Trong điện thoại, La Mẫn nghe thấy Lục Nhất Hành tiếp điện thoại thì tự nhiên liền hiểu, không có vòng vo.
Trực tiếp hỏi anh có suy nghĩ về chuyện sau này hay không, hỏi anh có đang nghiêm túc hay không. Hơn nữa, biểu hiện của La Mẫn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gap-ky-thu/160004/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.