Lục Đông Hoa nhìn người đàn ông trước mắt mình, tại sao anh lại bá đạo như vậy chứ, nhưng trái tim cô vì câu nói của anh mà đập rộn ràng.
" Nếu không thì sao? " cô đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt anh.
" Không cần tôi phải nói chắc em cũng biết trước được kết quả của mình " anh nhếch môi cười lạnh với cô.
Anh đây là đang uy hiếp cô sao?
" Anh đang tỏ tình với em à " cô cười cười nói.
" Không cần phải tỏ tình, trước sau gì em cũng là của tôi thôi "
Anh nói xong thì lại cúi người xuống hôn cô, nhưng lần này là cổ, Diêu Đạt mút mạnh để tạo ra dấu đỏ ái muội, đã thế còn cắn lên xương quai xanh của cô.
" Aa, anh tuổi cẩu à " bị đau nên cô la lên một tiếng.
Diêu Đạt cười nhạt, anh là đang muốn cho cái tên nhóc Lê Thanh Hùng kia thấy, hắn mãi mãi chẳng thể nào so được với anh, càng không có khả năng mang cô đi.
" Đói chưa? " giọng anh trầm ấm vang hỏi.
" Đói ạ "
Không chỉ đói đơn giản mà là rất đói, khi sáng cô ăn ít nên bây giờ bụng đã đánh trống rồi.
" Thay đồ đi " anh đỡ cô ngồi dậy.
" Vâng "
Đông Hoa nhanh chân đi vào phòng tắm để thay đồ, sau đó cả hai cùng nhau ngồi ăn trưa, quản gia Phù đứng đó nhìn tình hình thì thấy anh và cô đã nói chuyện lại bình thường nên ông cũng có chút vui mừng.
Dùng bữa xong thì cô quay lại phòng mình, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dong-hoa-toi-yeu-em/258330/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.