*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc Hồ Bất Quy tỉnh lại, cái gối của hắn đã không còn ở dưới đầu, mà là chạy tới trong lòng hắn.
Thói quen ôm gối ngủ suốt hai mươi năm tựa hồ không sửa được rồi, bất quá thói quen cắn cái gối này tựa hồ nên sửa đi thì hơn, bình thường trong nhà cắn cái gối, nhiều lắm là giặt sạch bất tiện một chút thôi, hôm nay cắn xuống cái gối đá, ô ô… Thiếu chút nữa sứt luôn ba cái răng cửa của hắn.
Uống một ít sương sớm, lấy ra hai khối bánh bích quy, suy nghĩ một chút, lại bỏ lại một khối, Hồ Bất Quy đem “cái gối” một lần nữa đẩy vào cái hố tối hôm qua đào, nằm xuống, bắt đầu rầu rỉ.
Sầu hồi lâu cũng không có bất cứ tiến triển mang tính đột phá gì, Hồ Bất Quy đơn giản lấy từ rương hành lý một quyển sách ngửa mặt đọc, trang bìa mấy chữ to màu đỏ tươi:《 Khoái ký đan từ tam thiên ngũ 》(Nhớ nhanh 3500 đơn từ),phía dưới một hàng chữ nhỏ màu vàng: Câm điếc cũng có thể nói lưu loát tiếng Anh!
Ho khan hai tiếng thanh thanh giọng, Hồ Bất Quy dồn khí đan điền, bắt đầu lớn tiếng đọc diễn cảm.
“Egg! Egg! I like egg!” ( Trứng gà! Trứng gà! Ta thích trứng gà!) Đi ra nước ngoài, phương diện ẩm thực nhất định phải chú ý a, mình thích ăn gì nhất định phải nhớ kỹ, nếu không gọi thức ăn cũng không biết cách gọi a!
“Baby! Baby!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-diep-sam-lam-he-liet/142863/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.