- Nhưng công pháp này của ta thì khác, coi trọng việc phá rồi lại lập, muốn tu luyện thành công thì phương pháp duy nhất chính là phải bị ăn đòn, ăn đòn càng nặng thì càng dễ dàng đột phá đến cảnh giới tiếp theo. 
Toàn thân Tổ An lung lay như ngọn nến trước gió: 
- Trên đời này lại có công pháp thấp hèn đến thế? 
- Tiểu bối vô tri, ngươi làm sao mà biết được môn thần công này chính là phương pháp duy nhất trên đời có thể đạt được trường... 
Mễ lão đầu lập tức giận dữ mắng, nhưng tự biết mình lỡ lời nên sửa lời ngay. 
- Khụ khụ, rốt cuộc ngươi có muốn tu luyện hay không? 
- Luyện, đương nhiên là muốn luyện rồi. 
Bây giờ Tổ An như người chết đuối vớ được cọc, việc quan hệ đến hạnh phúc nửa đời sau, cho dù công pháp này có tà môn đến đâu hắn cũng muốn thử một lần. 
- Nhưng hai ta không thân cũng chẳng quen, tại sao ngươi lại có lòng tốt như vậy? 
Mễ lão đầu thở dài một tiếng não nề: 
- Vì ta không còn sống được lâu nữa, không muốn bộ công pháp này bị chôn xuống đất cùng ta mà thôi. 
Lúc này Tổ An mới thoải mái đáp: 
- Không biết cao danh quý tính của tiền bối là gì? Ngày sau khi ta phát dương quang đại công pháp này, sẽ không làm bẩn uy danh của ngài. 
Chuyện đến nước này, hắn đương nhiên không tin Mễ lão đầu là tên thật của đối phương. 
- Ngươi cứ gọi ta là Mễ lão đầu đi... Hắc hắc, ngươi có tấm lòng như vậy, không uổng công 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dia-kien-tien/171427/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.