Cô gái có chút ngạc nhiên nhìn ánh mắt trong suốt của Tần Xuyên, nghi hoặc nói:
- Ngươi làm sao? Có phải là bị thương hay không?
Nói rồi nàng liền đi đến bên giường mò mẫm, như là muốn tìm đan dược trị thương giúp Tần Xuyên.
Bất quá Tần Xuyên khoát tay một cái, lắc đầu nói:
- Không. Ta không có sao cả, chỉ là bụi rơi vào mắt mà thôi.
Cô gái lại nghi hoặc nhìn kỹ Tần Xuyên, thấy hắn đã phủi mình đứng dậy liền biết điều không nhiều lời nữa. Chỉ là nàng nhìn người áo đen bộ dáng thê thảm nằm dưới đất, cau mày liễu không nói lời nào. Nàng đi đến chiếc đèn phát ra lam quang giữa lều, đưa tay lên sờ, tức thì mày nhíu càng chặt.
Tần Xuyên nhìn nàng chăm chú hồi lâu, sau đó cũng liền cười khổ. Hắn thật hi vọng nàng là Tần Nguyệt Linh, là cô gái lạnh lùng từng muốn ngủ cùng hắn, là kiếm linh bầu bạn hắn ba trăm năm. Nhưng mà sự thật là nàng không phải là Tần Nguyệt Linh, có thể chỉ là dung mạo giống nhau, điều xinh đẹp tuyệt trần mà thôi.
Cô gái lúc này nghi hoặc lẩm bẩm:
- Sau có thể như thế được.
Tần Xuyên thấy nàng nhìn ngọn đèn chằm chằm, không nhịn được hỏi:
- Cô nương, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
Cô gái cau mày, liền quay đầu nhìn Tần Xuyên nói:
- Ngươi có biết ngọn đèn này không?
Tần Xuyên tất nhiên là không biết, liền gật đầu.
Cô gái thở dài nói:
- Đây là Tịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dao-chua-te/3033604/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.