"Con gái của hai người tên là Tư Duệ."
"Cái gì?" Tuệ Hoàng nghe thế liền mất bình tĩnh, nắm chặt cổ áo của Lục Tư Thần, hỏi lại: "Cậu nói cái gì?"
"Năm xưa, dì Tư Điệp mang thai, nhưng vì ông dì ấy đã giấu."
Giữa chữ "hiếu" và chữ "tình" không thể chọn vẹn cả hai, dù biết bị gia đình Tuệ Hoàng ngăn cấm chuyện của hai người, Tư Điệp tuy trong lòng đau khổ nhưng cô mong muốn Tuệ Hoàng chọn theo ý gia đình mình, nên Tư Điệp giấu việc mình có thai, để trên bàn cân đong điếm hắn không phải đắn đo lựa chọn.
Tuy không thể đến được với nhau, nhưng Tư Điệp chẳng bao giờ buồn khổ hay uất hận, vì lòng cô biết hắn thương cô là thật, cuộc đời cô như vậy đã đủ.
Tay ông run run, vội hỏi: "Đứa bé bây giờ còn sống hay đã chết."
Giọng anh chắc nịch: "Còn sống."
Giữa ông với người con gái đó có chung một đứa con? Nghe xong lòng ông lại rộn ràng đến lạ, không ngờ trên đời này ông lại còn một đứa con gái chia cách nhiều năm như thế, đặc biệt hơn là của người đó để lại, không biết trông nó dáng vẻ như thế nào, có giống Tư Điệp không? Cuộc sống có tốt không?
"Vậy, vậy con bé đang ở đâu? Sống có tốt không?"
"Lúc trước không tốt, nhưng bây giờ rất tốt."
Tuệ Hoàng nóng lòng nói: "Tôi muốn gặp con bé, nhưng lúc trước vì sao lại không tốt?"
"Ông bình tĩnh đi, ông như thế sao tôi có thể nói."
Tuệ Hoàng liền buông anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dai-thieu-gia-cung-sung/3462052/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.